Chủ Nhật, 23 tháng 8, 2015

NGƯỜI THANH CHƯƠNG

 Nhớ mẹ , nhớ quê  vì sắp rằm tháng bảy . Rằm tháng bảy người xứ Nghệ làm cỗ to lắm.  Lang thang trên mạng gặp được bài thơ  NGƯỜI THANH CHƯƠNG,  bỗng dưng xúc động quá. Lời thơ mộc mạc ,chân quê đúng chất giọng  xứ Nghệ quê mình. Những câu thơ tự nhiên , không chút trau chuốt, cứ rót vào lòng bằng thứ tình quê sâu lắng , bằng  sự bao dung của tấm lòng người mẹ với  người con xa quê.


 Xứ Nghệ quê mình muôn đời khó khăn chồng chất . Đồng trắng khô hạn , mưa đi không kịp về ,bao đời lam lũ vẫn không đủ cái ăn cái mặc. Những người nông dân bây giờ  không còn ruộng , không còn đất đễ canh tác trở thành tay trắng , nhìn dự án này , chương trình nọ mà lòng đau như cắt. Những người con xứ Nghệ phải  tha phương cầu thực nơi xứ người.  
 Bài thơ là tấm lòng của người mẹ , nhắn gửi đứa con đi làm ăn xa quê thật cảm động. Lời thơ no tròn cảm xúc vì nó rất  chân thật , rất nhân ái và rất ... xứ Nghệ. Những lời dăn dò không gì thiết thực hơn , rất đời thường và cũng rất thẳm sâu .  Nhưng chất Nghệ thì thật rõ - Đó là không hề có sự than vãn mà vẫn có sự dí dỏm , lạc quan  trước những khó khăn thách thức của cuộc sống.
  Mẹ điện hỏi khi mô con về quê.
  Để mẹ dành lại mấy lô nếp mới.
 Mở đầu bài thơ đã thấy ấm áp  tình mẹ con , tình quê hương xứ sở. Hỏi thăm xem chừng nào con về để mẹ còn mua để dành mấy lô nếp mới, vì mấy năm mất mùa , thất bát. (Người miền Nam gọi là mấy ký, người xứ Nghệ gọi là mấy lô. Nếp mới dẻo và thơm hơn nếp cũ.) 
  Lời bài thơ thì quả là sinh động . Nó như vừa tâm tình như vừa truyền hơi ấm của người mẹ sang con ,làm nên sự đầy đặn trong từ ngữ , níu kéo cả người đọc chếnh choáng với nhiều cảnh thật rất xúc động.
 Người xứ Nghệ luôn chất phác và mộc mạc cả trong gieo vần mần thơ . Có lẽ đất cằn sỏi đá , thiên nhiên khắc nghiệt đã vươn ra  một chân lý - Xương càng cứng thì tủy càng ngọt . 

                                           NGƯỜI THANH CHƯƠNG


 Mẹ điện hỏi khi mô con về quê

Để mẹ dành lại mấy lô nếp mới
Đất quê mình nắng trắng đồng, khô hạn
Lại mất mùa, thất bát giống nhiều năm.


Cha tổ mi, thi thoảng phải về thăm
Lo kiếm tiền rồi cứ đi biền biệt
Ở quê nhà đổi thay răng nỏ biết
Gọi điện về rành hỏi chuyện qua loa.


Mấy đứa con mẹ đứt rọt đẻ ra
Nỏ thương bây, thì mẹ thương ai nựa
Có đi mô hay mần chi cụng rứa
Tranh thủ về với làng xóm, quê hương.


Nhìn cha bây giừ có tuổi mà thương
Tóc hai màu vẫn còng lưng lam lụ
Nhiều đêm trắng đau nhức, nằm nỏ ngủ
Sớm tinh mơ đạ rọng cạn, đồng su.


Tiền con gửi mẹ cụng nỏ tiêu mô
Cá mắm, rau khoai ăn chi cụng được
Bây vất vả chừ bắc nam xuôi ngược
Kiếm vốn về, còn chồng vợ sau ni.

Cha mẹ tuổi nhiều nỏ thiết cấy chi
Chuyện ăn tiêu cụng trong ba sào rọng
Mong răng con được nhà cao cựa rộng
Khi về quê có cuộc sống an nhàn.

Nhớ mần chi cụng phải biết tính toan
Giừ thanh niên vô tư không suy nghĩ
Lấy vợ, cưới chồng rồi chi cụng quý
Không chắt chiu, tằn tiện khổ con thơ.

Cha mẹ nỏ cần quà cáp chi mô
Đừng phung phí gửi quần ni, áo nọ
Xã hội bựa ni người khun, của khó
Gom nhặt mong răng theo kịp được người ta.
Mẹ chỉ ước răng có du thảo trong nhà
Có con thương, quan tâm, rồi rể quý
Được sống trong những niềm vui giản dị
Đến tuổi già con cháu lại đoàn viên.
Con cứ yên tâm mần việc kiếm tiền
Tết thu xếp về với cha, với mẹ
Về với mảnh đất Miền Tây Xứ Nghệ
Về quê hương đoàn tụ với gia đình.
Khi người ta mở đài nhạc xập xình
Mâm giao thừa hai ông bà lủi thủi
Mẹ lại khóc rồi cha ngồi an ủi
Nhưng biết cha mi trong bụng đang buồn.
Cả đời mẹ nỏ mong ước chi hơn
Con coi răng cuối năm mà thực hiện
Bươn chải mần ăn tiền sông, tiền biển
Cụng nỏ bằng nghĩa mẹ với tình cha.


* Thanh chương là một huyện miền núi nằm phía tây nam  Nghệ An có đường biên giới chung với Lào . Rất tiếc không biết tên tác giả bài thơ này.



58 nhận xét :

  1. Những lời thơ chắt từ nhút, từ tương
    Từ vại cà khi mô cụng mặn
    Từ vết chân chim trên đồng khô hạn
    Từ bụi tre khô rạc bởi gió Lào!
    Những lời thơ thuật lại lời của mẹ nói qua điện thoại như thế mà làm ta rưng rưng nước mắt!
    Có một sự thực là, thơ càng trau chuốt ngôn từ thì ít xúc động lòng người. Và bài thơ này, ngược lại, lời thơ như lời nói mộc mạc chân chất của người mẹ nơi miền quê đói nghèo lam lũ, vì thế nó thấu tận tim của người con xa quê.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hiếm thấy có một bài thơ nào viết bằng ngôn ngữ Nghệ hay như bài này. Bài thơ chinh phục lão ngay từ những câu đầu tiên vì nó cũng giống hoàn cảnh mình. Cũng để dành nếp mới ..." Khi mô con về".
      Nếu bài thơ có sự trau chuốt mất đi cái nhà quê chắc bài thơ lại không dễ đi vào lòng người được. Theo lão nghĩ , đây là một bài thơ hay với cách thể hiện ấn tượng mà em có thể đưa vào trong giảng dạy tiếng địa phương của chương trình.

      Xóa
  2. Ủa tem vàng nhà Lão à ? Nỏ can chi hầy ( Chắc bà Sui ghen đáy )
    Cả bài thơ chuyển tải một nỗi lòng khắc khoải của những người làm cha mẹ ở quê nhà , gửi tới những đứa con tha hương kiếm tìm cuộc mưa sinh mới . Bài thơ toát lên lòng bao dung , lòng vị tha với những đứa con vì một lý do nào đó mà quên." Đường về quê mẹ "
    Đọc bài thơ này Salam thấy lòng mình quặn thắt lại , tại sao như vậy ? Bởi vì nó vận đúng vào tình cảnh của mấy anh em Salam . Vì cuộc sống mưu sinh mà phải xa quê lưu lạc nơi đất khách quê người , hai bàn tay trắng phải vật lộn để tồn tại . Thời ấy khổ quá , cơm áo gạo tiền cứ níu mặt mình xuống , nhiều lúc quên cả Cha Mẹ ở quê nhà . Tàu xe cách trỏ , mỗi lần về quê là cả một trần ai , đi tàu hoả thì 3 ngày 5 đêm , còn đi xe thì còn tuỳ xe tốt hay xe xấu , năm 1991 về quê ăn tết hai vợ chồng và một đứa con lên xe ngày 24 mà mãi tới 10 giờ đêm 30 mới về đến nhà ... cơ cực
    Bây giờ mà cứ đổ thừa cho hoàn cảnh thì rất dễ , nhưng sâu thẳm trong lòng Salam không bao giờ tha thứ cho mình về khoảng thời gian ấy . Mình hờ hững quá , ngày tết cha mẹ chờ mong những đứa con ở phương xa về bên cạch mình mà có được đâu , hai ông bà dọn mâm xong rồi ngồi ngó ra ngõ .. Chờ con ... nghĩ đến đấy Salam cứ nước mắt lặng lẽ chảy ... thương quá
    Hồi còn trẻ cuộc sống cứ cuốn hút mình đi theo vòng quay của nó , chẳng có thời gian mà nghĩ ngợi nọ kia . Bây giờ cuộc sống đã định hình rồi tạm ổn , nên mới trăn trở về một thời tuổi trẻ . Dù đã xây mộ cho Cha Mẹ hoành tráng khang trang nhưng vẫn không xua đuổi được ý nghĩ : Ngày xưa mình vô tình với Cha Mẹ quá , giờ nuôi con mới biết

    Ngái ngôi chi mà anh nỏ về
    Hay là anh chê quê em nghèo đói
    Hay anh chê em vụng về câu nói
    Đất Thanh Chương nhút mặn dưa cà
    Chắc có lẽ rứa mà anh chê
    Chắc có lẽ rứa mà anh nỏ về
    Người ơi ..... răng nỏ ... về

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hì...tối qua bà sui cũng ngần ngừ mãi chưa com là vì muốn dành cái ngàn vàng của lão Tân cho ông sui, bởi bài thơ này dành tặng những người con xa quê đi làm ăn xa như câu ca dao: " Thương thay hạc lánh đường mây/Chim bay mỏi cánh biết ngày nào thôi" như ông sui mà. Nhưng nghĩ ông còn đông khách nên tạm....ngối trên ông sui vây, "thông củm" nha.

      Xóa
    2. Lâu lắm mới thấy Salam còm một phát...trúng vào chủ đề , mà lại đầy tình cảm nữa chứ. Sa lam dùng từ " Khắc khoải" để nói tâm trạng trong bài thơ và ngoài đời thực là rất chính xác. Ai có từng trải , ai từng xa quê , ai từng nhớ nhà mà nức nở , ai từng đau đáu mỗi lần nghe mẹ nói...thì bài thơ này thấm vào lòng và biến thành nước mắt ngay. Người xứ Nghệ vốn trọng nghĩa , trọng tình nên dễ dàng xúc động.
      ...Cha mẹ nỏ cần quà cáp chi mô
      Đừng phung phí gửi quần ni, áo nọ
      Xã hội bựa ni người khun, của khó
      Gom nhặt mong răng theo kịp được người ta.
      Những vần thơ như vầy , hỏi sao không xúc động ?
      Lão có hanh phúc hơn Salam vì còn mẹ già ở quê. Mẹ lão năm nay 94 tuổi , sống một mình , vẫn tự nấu ăn , giặt giũ , vẫn tự nuôi gà chờ...thằng con trời đánh nó về cho nó ăn , vẫn dành để nếp mới cho nó về... Nhiều đêm thao thức khó ngủ lắm , sự sợ chuông điện thoại bất ngờ vào ban đêm. ( Ông bạn có rảnh thì đọc bài - 93- 28588 trong blog lão , viết về mẹ)
      Mây dòng chia sẻ thêm ngoài bài thơ .

      Xóa
    3. @ Nhật thành - Tình hình tụi nhỏ không biết nên duyên thế nào , chứ anh xui và chị xui thì thấy...dính nhau rùi đó. Hừm coi chừng anh xui chị xui lại tổ chức trước tui nhỏ thì vui quá ! hehe

      Xóa
    4. Nỏ biết mần răng mà đọc cái còm ni của NT mình cứ hiểu ra là nàng dành cái " ngàn vàng" cho lão Tan nè. Có lẽ đúng vậy chăng?

      Xóa
    5. Dù bài thơ ni không có tên tác giả nhưng khi đọc mình cứ nghĩ là thơ của lão Tan. Mình thấy được tiếng lòng của mẹ nói với con và sự thấu hiểu của con về lòng mẹ.
      Đúng là bài thơ chân mộc, thấm đẫm chất xứ Nghệ và vô cùng lay động lòng người. Có cao đàm khoát luận chi mô, có cầu kì hoa mỹ chi mô mà bài thơ không chỉ cho ta hiểu lòng mẹ và biết cách làm con sao cho xứng với lòng mẹ thương mình. Lão Tan không bình nhiều chỉ gói ghém vài dòng rồi đưa bài thơ ra đã làm bao người đọc phải rưng rưng xúc động vậy. Mùa vu lan, đọc bài thơ này cảm xúc càng tăng thêm. Cám ơn lão Tan, con người nhiều bất ngờ đã đem đên một món ăn tinh thần đầy thi vị trong dịp lễ vu lan

      Xóa
    6. Trước hết nói để chị Thu mừng là - Bài thơ ni lão lò dò tha từ trên mang , thấy xúc động trong những ngày giáp rằm nhớ mẹ , nhớ quê , chứ lão mà mần được thơ như ri thì...nổi tiếng lâu rui nhé chị. Lão cũng muốn mần thơ để làm oai với các em mà chiu thui.
      Bài thơ trên thuộc dang hay vì cách thể hiện rất chân mộc như chị nhận xét. Qua lời thơ càng thấu hiểu lòng mẹ nơi quê nhà và đánh thức những người xa quê . Trong bài thơ còn thấy sự hy sinh muôn thưở của người mẹ với con , luôn quan tâm và dõi theo bóng hình con và lời thơ thì tâm tình và dặn dò mong mỏi rất cảm động.
      Lâu lâu đọc Nghệ ngữ bằng thơ , đổi món cũng vui . Bà thơ chắc chắn làm liêu xiêu những người con xa xứ rong dip vu lan chị ạ

      Xóa
  3. Sao không thấy Lão bên Face vậy? Cho nên em phải mò về đây để tìm Lão đây!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Lâu lắm mới thấy người đẹp về xóm nhà lá. Cứ ngỡ vui bên phây mà đã quên hết bên đây rùi chớ. Lão chỉ loay hoay với cái blog này thui em. Chỉ làm sàm mấy chữ cho vui cửa vui nhà.
      Em mở bài TON SUR TON ( kế sau bài này ) có cái video clíp vui lắm. Mong là em thư giãn tốt , mang đến nụ cười vui. Nếu mà em không cười được , hôm nào lão...cầm khăn qua Phây múa riêng ...tặng em nhé . Hehehe

      Xóa
  4. Thế mới hay cái gì mộc mạc, đơn giản, chân chất mới dễ đi vào lòng người :)

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ngỡ tưởng bác Hiệp còn phải...chổng mông tra từ điển chuyễn ngữ để hiểu , ai dè bác đọc được...tiếng Nhật hè. Không biết trong từ điển khi tra từ : " Cha tổ mi" ( Tiếng nhật viết không dấu , vì tụi Nhật kém , không biết xài dấu - chatomi) thì nghĩa ra răng bác hè?
      Bác nhận xét rất đúng. Những điều mộc mạc, chân chất dễ đi vào lòng người hơn hẳn sự múa may chữ nghĩa trong thơ.

      Xóa
    2. Nhờ khóa tập dịch thơ cấp tốc vừa qua mà bây giờ đọc hiểu tàm tạm tiếng Nghệ đó Lão Tân.
      Tring tiếng Nhật chatomi gồm đến 3 từ "cha" = trà (nước trà, nước chè, uống trà), cái này đúng là tụi Nhật học từ tiếng Nghệ. "to" = với (và), "mi" = kết quả, thành tựu (gì đó). Gộp 3 chữ này tạm dịch là "uống trà với một thành tựu (gì đó)", có lẽ là đường, sữa...
      Vậy là tụi Nhật học tập tiếng Nghệ nhưng chuyển câu chửi thành câu thông thường. Bác thấy tụi Nhật nó hay không?

      Xóa
    3. Haha...cám ơn bác Hiệp uống trà với thành tựu...xé chatomi ra làm 3 để thưởng thức.
      Lão rất bất ngờ là chỉ một khóa ngắn hạn về chuyển ngữ, bác không những đi qua tiếng Nhật , tiếng Nghệ mà còn tiến thẳng lên...tiếng Mường Thanh Hóa luôn thế mới hoành tráng.
      Xin thưa với bác , mấy thằng Nhật hồi đó chỉ mới lấy được mấy âm O, i đơn giản để làm nên chatomi - Hitachi - sony , sanyo ...còn mấy âm...chúa tổ của Nghệ ngữ chúng không lấy được như âm : trốc , toóc, nhởi ... vẫn thuộc bản quyền Nghệ ngữ. Năm 1945 Nhật nhảy vào lấy danh nghĩa đồng minh, giải giáp quân Pháp nhưng thực chất cuộc chiến này chúng chỉ muốn cướp...tiếng Nghệ thôi...hehe
      Dẫu sao cũng thật là vui - vì có bác bàn chuyện..Ngôn ngữ học ! hehe

      Xóa
  5. Lão chọn được bài thơ NGƯỜI THANH CHƯƠNG thật xúc động với tình cảm mộc mạc chân quê nhưng thấm đẫm chứa chan tình mẹ đối với đứa con đi xa. Những người con xa quê như Lão còn "Mẹ già ở chốn lều tranh" mà không "sớm thăm tối viếng" được hẳn đọc bài này rưng rưng khắc khoải về tình cảm và trách nhiệm của mình sao cho lòng mẹ được vui... Mà đâu chỉ người con đi xa, những người con đã mồ côi mẹ hay có mẹ gần bên khi đọc bài thơ này cũng giật mình vì có lúc ta thờ ơ xao lãng chưa hiểu và sống hết lòng với mẹ... Vì vậy, bài thơ không thuyết giáo lên gân mà trở nên bài học đạo đức về tình mẫu tử có giá trị biết bao...
    Chúc Lão vui khỏe và năng về thăm mẹ ở quê nhé!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cùng uống chung dòng nước sông Lam , hát chung câu ví dặm , nhưng rằm tháng bảy thì mỗi vùng của xứ Nghệ lại làm khác nhau. Có nơi làm nhỏ , có nơi làm to. Quê lão ăn rằm này to lắm. Phổ biến là xôi gà , tất cả tề tựu tại nhà thờ họ ăn uống. Ngày xưa còn bé , rằm này luôn được ăn thịt thú rừng ( Lúc nào nổi hứng , lão làm một loạt về chuyện săn bắt thú rừng thời còn niên thiếu)
      Những người xa quê như lão không về được thì thắp hương làm xôi gà chiều ngày 14 , gọi là cúng vọng. Nhưng nhớ quê lắm .
      Bài thơ trên có thể còn làm xúc động nhiều người - nhất là con cháu xứ Nghệ xa quê đi làm ăn trong dịp cận kề rằm tháng bảy.

      Xóa
  6. Lần nào cũng vậy , cứ đến hẹn lại lên tết đến thì từng đoàn người xa xứ lạ gồng gánh tay bị tay giỏ lũ lượt đón tàu xe để về nơi quê nhà . Trong lòng lại có một nỗi bồi hồi , ngày xưa còn Cha còn Mẹ thì còn háo hức về , bây giò Cha Mẹ không còn thì mình biết về đâu ( !? )
    Nhớ lại hồi xưa hai năm một lần Công ty bố trí mấy xe tải có mui chở công nhân về Bắc ăn tết .. Ai cũng cố mang được thật nhiều gạo , đường thì xấu mà ngồi chen chúc như lợn nhưng cũng rất là vui vì có cảm giác sắp về gặp Cha Mẹ .
    Về cho Cha Mẹ chẳng được bao nhiêu khi ra đi Mẹ lại nhét cho bao nhiêu là thứ , không lấy thì Mẹ giận . Lần chia tay nào Mẹ cũng đều khóc , Mẹ luôn luôn trách bản thân không lo lắng được cho các con mới phải tha hương , khuyên cách mấy cũng không được
    Lần nào về cũng vậy , biết tính Salam thích ăn sườn non bằm xào vói mắm tép và xả , khi nào chia tay cũng giấm dúi cho thằng con trai sợ con em gái ở Vũng Tàu tị nạnh ... thương lắm
    Sau này làm ăn tạm ổn Salam về quê mua được một miếng đất ở trong nghĩa trang để xây lăng mộ cho dòng họ . Mẹ không cho thuê thợ Mẹ nói ". Để Mẹ lo cho , việc này là việc chung gọi mấy người trong dòng họ làm chỉ cần lo cơm nước cho họ là được " xây dựng hơn 10 ngày mệt gần chết , tính đi tính lại chỉ dư được vài triệu bực mình lắm nhưng thấy Mẹ vui và tự hào về tài quán xuyến của mình nên cũng bỏ qua . Salam hỏi vui Mẹ " Ông Bà góc này Cha ở góc kia thế Mẹ cho con nằm góc mô " một trận chử lôi đình của Mẹ " Tổ cha mi thằng trời đánh thánh vật mồm mi ăn mắm ăn mói à , răng mi độc mồm độc miệng rứa , mi không thương tau à " ... hãi hãi là
    Bây giờ về quê mỗi lần ra thắp hương lại nhớ đến trận chửi của Mẹ , giờ ước ao thèm được nghe Mẹ chửi .... nhưng nào có được

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Tâm trạng này thì Nhà thơ Vương Trọng đã nói hộ bao người :
      ..." Lời của con chẳng thể nào vang vọng
      Tới vuông đất mẹ nằm lưng núi quê hương

      Con lang thang vất vưởng giữa đời thường
      Đâu cũng sống , không đâu thành quê được
      Còn quê mẹ nơi xa mờ tít tắp
      Con ít về khi mẹ đã ra đi ..."
      Đúng tâm trạng Salam nhé. Lão xin chia sẻ qua mấy vần thơ của nhà thơ xứ Nghệ mình.

      Xóa
  7. Nhận xét này đã bị tác giả xóa.

    Trả lờiXóa
  8. Thấy mục Thanh Chương, bu tui liền lục tìm tập thơ của Nguyễn Bùi Vợi nhà thơ tài hoa Thanh Chương tặng bu năm 1997 …1998 chi đó để chép tặng Lão một bài nhưng tìm hoài không ra. (Tiếc quay quắt, mới hôm nào bu đưa ra khoe cô giáo - người đẹp Quỳ Hợp ...huhu).
    Bắn không nên thì đền đạn, bu tui tìm một bài rất hay của Nguyễn Bùi Vợi trên mạng tặng Lão vậy.


    TIẾNG NGHỆ

    Cái gầu thì bảo cái đài
    Ra sân thì bảo ra ngoài cái cươi
    Chộ tức là thấy mình ơi
    Trụng là nhúng đấy đừng cười nghe em
    Thích chi thì bảo là sèm
    Nghe ai bảo đọi thì đem bát vào
    Cá quả lại gọi cá tràu
    Vo troốc là bảo gội đầu đấy em…
    Nghe em giọng Bắc êm êm
    Bà con hàng xóm đến xem chật nhà
    Răng chưa sang nhởi nhà choa
    Bà o đã nhốt con ga trong truồng
    Em cười bối rối mà thương
    Thương em một lại trăm đường thương quê
    Gió Lào thổi rạc bờ tre
    Chỉ nghe giọng nói đã nghe nhọc nhằn
    Chắt từ đã sỏi đất cằn
    Nên yêu thương mới sâu đằm đó em


    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Đúng đấy bác Bu. Bài thơ Tiếng Nghệ gắn với tên tuổi Ng. Bùi Vợi - Nhà thơ. Ngoài ra , Thanh Chương còn có những người con ưu tú khác như Đặng Thai Mai - Nguyễn Tài Cẩn - Nguyễn Duy Qúy...Không những thế , nơi đây còn có 2 chàng rể là Đại tướng Võ Nguyên Giáp , Trung tướng Nguyễn Hồng Cư ...
      Nhưng có lẽ cũng cần nhắc là ở Thanh Chương còn có một trại giam nổi tiếng của Bộ công an - gọi tắt là trại 6. Những người mà ở nhà không thấy cọ quẹt gì cả , ăn xong chỉ đọc sách , vợ nóng ruột bèn đổi gió đưa ra Phú Quốc xem có khả dĩ gì không , mà vẫn không...cọ quẹt gì được thì đưa vô ...trại 6 ( Ở nhà cũng có làm gì được đâu ?) hehe...Hôm qua vừa chui vào blog bác , xem ký sự bằng hình ảnh 2 bác đi Phú quốc . Thấy bác suýt về thăm Thanh Chương. hehe

      Xóa
  9. 'Xương càng cứng thì tủy càng ngọt" , có phải từ khô cằn thì khi nở hoa, sẽ càng đẹp đẽ và tỏa hương không hả lão?
    Vui vì được kết nối với lão, bài thơ thấm đẫm tình cảm, em k hiểu biết nhiều về thơ, nên k dám lạm bình gì nhiều, chỉ biết rằng, khi đọc một bài văn, hay một bài thơ gì đó, hay đơn giản chỉ một câu nói ở đâu đó, nếu còn thấy hay, là còn có cảm xúc lão ạ
    chúc lão luôn vui,

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Rất vui khi được kết nối với Violet để chúng ta có sự chia sẻ với nhau trên trang blog.
      Đúng như em nhận xét , nhiều lúc một bài thơ , một truyện ngắn , một bài viết .. đơn giản chỉ một câu cũng níu kéo người đọc đến với một tâm trang đầy cảm xúc. Blog với những chia sẻ mang đến cảm xúc cho nhau là hanh phúc lắm lắm .

      Xóa
  10. Bài viết rất hay và ý nghĩa, đặc biệt bài thơ Lão Tân sưu tầm rất xúc động. Rất mong đón đọc những bài viết tuyệt vời sắp tới từ admin. Cảm ơn admin Lão Tân đã có bài chia sẻ rất hay này.
    ------------------------------------
    Đầu thu xem VTV3 HD và hơn 68 kênh miễn phí thuê bao

    Liên hệ: 0909 480 368 – 08 7303 1368

    Chuyên bán: Đầu thu DVB T2 chính hãng.
    Xem tổng thể tại: Đầu thu kỹ thuật số

    Trả lờiXóa
  11. Anh đi đâu rõ lâu chưa về, chúc anh luôn bình an và mạnh khỏe nhé

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Lão bận việc , đã có lời cáo lỗi với cả làng. Hôm nay quay lại blog sau một thời gian đi làm thêm để...may cái áo mới em ạ. Hy vọng lại có cảm hứng để viết tăng...em một bài chẳng hạn. Hehe. Vui nhé

      Xóa
  12. Ngó thấy trong list Lão đăng entry mới là qua liền nhưng bài bị Lão giấu mất rồi. :)

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Bài đó ẩn , nhưng lóng ngóng nó lại tòi ra và vội nhét lại ẩn rồi em . Xin cáo lỗi nhé

      Xóa
  13. "Khi người ta mở đài nhạc xập xình
    Mâm giao thừa hai ông bà lủi thủi
    Mẹ lại khóc rồi cha ngồi an ủi
    Nhưng biết cha mi trong bụng đang buồn."
    Không chỉ người xứ Nghệ mới buồn đâu, đó là nỗi niềm của tất cả những người cha người mẹ trên dải đất hình chữ "S" này lão ợ!
    bài thơ thật xúc động.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Người xứ Nghệ gieo vần mần thơ cũng khó nhọc như cuộc sống của họ. Nhưng những vần thơ nặng nề , lọc cọc vần điệu ấy lại mang đến cho người đọc một cảm xúc thật khó tả , cũng lọc cọc nặng nề khi ta đọc xong.
      Khổ thơ trên mà HL thích và nhiều khổ khác trong bài cứ ảm ảnh người đọc mãi.

      Xóa
  14. CHÀO BẠN!

    Lang thang đạo gót trên đường...
    Không ngờ lại gặp đồng hương quê mình
    Đọc bài thơ thật ấm tình
    Tự nhiên cảm thấy lòng mình... nao nao!
    Càng đọc càng thấy nghẹn ngào
    Đọc xong, cảm xúc dâng trào mãi thôi...

    Chúc chủ nhà an vui !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Họ Vương quê quán nơi nào
      Đô lương hay mãi Hoàng Mai - Nghĩa đàn ?
      Chúc mừng quê choa lại tìm được với nhau. Lão sẽ ghé thăm bạn mới .

      Xóa
    2. Mình Quê ở Kim liên, Nam Đàn (Quê choa có Bác Hồ). Nhưng gia đình thì ở Vinh - Còn bạn ở xã nào Thanh chương?

      Xóa
    3. Trả lời câu hỏi của bạn , lão mời bạn đọc bài này trong blog với 2 lý do - 1/ Quê quán. 2/ Họ "Vương trong Vương gia thi phái " . Thân mến. Đường dẫn sau đây nhé.
      http://tan262.blogspot.com/2013/01/nho-ve-que-noi-1821-25-thg-12-2011-ca.html#more

      Xóa
  15. Thì ra... lão cũng họ Vương à? Bây giờ lão đang làm gì và ở đâu? có thể cho mình biết được không? Biết đâu, ngồi cạnh nhau mà không biết.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Câu trả lời của lão với chú Vương bên trên, là theo đường link đã cóp trên để giải đáp thắc mắc 2 vấn đề như chú hỏi. Xin cóp lại cho đồng hương nhé. ( Bôi đen - coppy - và ctr+V lên trình duyệt.)
      http://tan262.blogspot.com/2013/01/nho-ve-que-noi-1821-25-thg-12-2011-ca.html#more

      Xóa
  16. Răng mà vắng vẻ rứa hè
    Giừ qua thăm Lão nỏ nghe ơi à... :P

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Xin ghi nhận sự nhắc khéo của AT. Lão cũng đang thắp...nhang khấn cầu cảm hứng quay về để viết nhì nhằng trong nay mai đây.

      Xóa
  17. Nghe nàng MXC làm thơ, mà ta cũng vui lây, he he, cũng qua để nghe ơi à đây. he he

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Vậy mà có thấy Lão ấy "ơi à" chi đâu Vi! Lão làm cho cả xóm đang xôn xao tự nhiên im ỉm. [-(

      Xóa
    2. Rất cảm kích khi nhà vắng vẫn có ...2 Cô nàng kê dép ngồi tám với nhau. Cho lão biếu con...Vịt đặt vào giữa 2 người nhé ! hehe

      Xóa
    3. Lão í nói hai đứa mình cộng với con vịt thành cái chợ ở nhà Lão đó Vi!

      Xóa
  18. Răng nghỉ lâu rứa lão ơi
    Có bao nhiêu người muốn đọc bài đây
    Vài ngày lại đến nơi này
    Vẫn im như thóc thế này buồn ghê
    Lão ơi lão lại viết đi

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Lão vốn lười , bệnh này thuộc thâm căn cố đế rồi chị ạ. Thời gian qua lão lại cũng gặp nhiều trục trặc trong cuộc sống nữa nên sẽ cố gắng về với làng blog. Khi sự đìu hui thế này rất cần những người...to còi như lão chị nhỉ. hehe

      Xóa
    2. Lão vốn lười , bệnh này thuộc thâm căn cố đế rồi chị ạ. Thời gian qua lão lại cũng gặp nhiều trục trặc trong cuộc sống nữa nên sẽ cố gắng về với làng blog. Khi sự đìu hui thế này rất cần những người...to còi như lão chị nhỉ. hehe

      Xóa
    3. Nhận xét này đã bị tác giả xóa.

      Xóa
  19. Lâu quá không thấy lão Tân. Vẫn bận kiếm tiền may áo..tặng ai phải không Lão?
    Làng blog dạo này vắng vẻ đìu hiu quá. Cả lão cũng biệt tăm thế này sao?

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Vâng - người ta váy áo đẹp thế kia , lão bốn mùa...đánh trần. Hehe... Nhất định lão sẽ quay về xóm blog một ngày gần nhất , không chỉ viết mà để cổ vũ phong trào viết. Có người viết để chia sẻ và đọc chứ .
      Lâu rồi lão không qua thăm trang em , xin ghi nhận và sẽ thăm thường xuyên để chia sẻ.

      Xóa
  20. Hứ, lão chả cần để con vịt vào giữa đâu, mình em với nàng là đủ họp chợ rồi, he he. Anh Thư này, ta với nàng cứ rảnh là qua đây ám lão, cho lão về thì thôi
    Lão về đây đi, viết đi, em thèm đọc

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Xin cảm ơn sự động viên của Vi để lão quay về viết ...tưng tửng cười chơi. Nhưng khốn nỗi , chữ trong bụng lão dạo ni rớt rụng đâu hết cả rùi. Thôi em cứ vui với bè bạn và lão ráng kiếm cái chữ cho nhiều nhiều rồi viết nhé. Nhiều người , chữ đâu mà lắm thật.

      Xóa
  21. Sang thăm lão, chúc Lão mùa Giáng sinh này có thêm niềm vui và có động lực để viết cho bà con và em còn đọc nhé!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Vài ngày nữa một năm mới bắt đầu. Tự nhiên thấy xốn xang muốn ...làm thơ rùi nè ! hehe... Lão mà mần được thơ xuân chắc vui lắm - Vì ngồi ghép vần mần thơ với lão là cả một vấn đề to lớn. Làng Blog có nhiều hôn thơ mà lão cũng thấy thèm.

      Xóa
    2. Năm mới sang rồi đấy lão "tan"
      Bạn bè qua lại vẫn hỏi han
      Cớ sao lão vẫn im như thóc
      Hay để hồn thơ chốn gió ngàn?
      ...............
      Năm mới (dương lịch thôi!), chúc lão luôn "KHỎE VƯỢNG", tìm được người nõn nường, đừng chiếm mãi một giường, hãy hướng về cố hương!

      Xóa
    3. Yes - cảm ơn Nganđo. Blog em khó vào cổng chính quá , mà cứ phải lòng vòng qua nhiều khúc quanh đến là nản. Ngày xưa blog lão cũng thế , phải nhờ vài ba thơ cuốc đường , chĩnh trang mới tót vào cổng chính dễ dàng được đó em

      Xóa
  22. Năm mới xin mừng cho Lão Tan
    Phụ tùng linh kiện chẳng hề han
    Chịu khó lau chùi cho sáng bóng
    Bên nớ bên tê đến lắm nàng

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hehe...Thơ chị Thu hay ghê. Lão xin thua vì với thơ lão khó khăn mệt nhọc hơn bất cứ công việc gì.
      Lão cố gắng sắp xếp để quay lại tếu táo với làng blog , với chi vào một ngày nổi hứng nhé. Cảm ơn sư quan tâm đứa em trắc nết của chị.

      Xóa
  23. Ơ, thế là lão vẫn chưa về, và chưa viết hả? Em tính khủng bố lão đây :)

    Trả lờiXóa

:) :( :)) :(( =))

Lên Trên! Xuống Dưới!