Thứ Sáu, 7 tháng 10, 2016

GIẤU NỬA NỤ CƯỜI

Nụ cười, niềm vui khi con vào Đại học là mơ ước của nhiều người. Niềm vui ấy lớn lao vô cùng , nó có thể biến một ngày bình thường thành một ngày hội lớn . Ấy vậy mà có người nghe tin con vào Đại học , đã âm thầm giấu nửa nụ cười?!

KHI CON VÀO ĐẠI HỌC.

Ước mơ của cha dang dở
Giờ đây vui đến ngỡ ngàng
Con thay cha vào đại học
Cuộc đời rộng mở sang trang.
Nửa mừng nửa lo khôn tả
Mẹ cha giấu nửa nụ cười
Giảng đường năm năm con học
Gian nan đâu dễ nói lời…
Mồ hôi đổ dồn thêm nữa
Trong từng công việc mẹ cha
Đồng tiền con mang tới lớp
Sẻ chia,dành dụm cả nhà.

Con thay cha vào đại học
Tình thương, trách nhiệm nhân thêm
Hai bên cùng nhau tiếp sức
Gian nan gắng vững chí bền!
Trương Quang Thứ

Từ khi con bước thấp , bước cao theo mẹ đến trường và những nét chữ đầu tiên trên đời đã là niềm vui khôn cùng của cha mẹ . Niềm vui ấy cứ theo con cùng năm tháng đến trường làm vơi đi bao nỗi nhọc nhằn , vất vả của cả nhà. Và bao năm đèn sách , nghe tin con vào đại học , niềm vui vỡ òa, bất tận...
Nhà thơ Giang Nam cũng có một bài thơ " Nghe tin em vào đại học" với những câu chữ như cười trên trang giấy. Còn bài thơ này của nhà thơ Trương Quang Thứ là nỗi lo toan in hằn vào từng lời vui. Chỉ là những con chữ diễn tã niềm vui , thơ Giang Nam lánh lót rộn rã tiếng cười, no tròn viên mãn khi nghe tin em vào Đại học; Thơ Quang Thứ niềm vui như được ghìm lại mà thay cho sự lo toan khi nghe tin con vào Đại học. Nghe xót xa cho nụ cười được giấu đi trên nền cảm xúc của người cha có quyền được hát ca , trọn vẹn. Niềm vui ấy nó còn được nhân lên gấp bội vì cha mẹ từng mơ ước bước vào giảng đường nhưng không thành , giờ con thay cha vào Đại học. Niềm vui , vui đến ngỡ ngàng như tác giả viết vẫn chưa đủ từ ngữ để nói hết trạng thái bay bổng này.
Nửa mừng nửa lo khôn tả
Mẹ cha giấu nửa nụ cười
Giảng đường năm năm con học
Gian nan đâu dễ nói lời…

Chính khổ thơ này đã làm oằn luôn cả bài thơ chùng xuống và níu người đọc ở lại . Mặt trước tờ giấy báo trúng tuyển là màu hồng , là mơ ước ,  là kỳ vọng chắp thêm đôi cánh cho con vào đời. Mặt sau tờ giấy báo trúng tuyển là bao nỗi lo toan cơm áo đời thường 5 năm con vào đại học.
Quê hương nhà thơ cũng là quê hương tôi , không có cánh đồng thẳng cánh cò bay, không có " Bờ xôi ruộng mật " như vùng miền khác mà là mảnh đất khô cẳn cháy nắng gió Lào. Người nông dân tất tả, vất vả mưu sinh, một nắng hai sương hơn mọi vùng miền khác. Vẫn là tờ bạc mệnh giá mười ngàn đồng đang lưu hành, nhưng những tờ bạc này đẻ ra ở xứ Nghệ luôn mặn mòi và nặng hơn vùng miền khác do thấm ướt thiên tai ! Từ hoàn cảnh ấy , tác giả viết như trải lòng.
Đồng tiền con mang tới lớp
Sẻ chia,dành dụm cả nhà .

Đến đây bỗng nhiên tôi nhớ câu chuyện xưa của anh chàng sinh viên kể:
" Cuối tháng nhiều việc quá, do bận ôn thi không có thời gian về nhà xin tiền bố mẹ để mua tài liệu và đóng tiền ăn được nên đành gọi điện về nhà hàng xóm. Nhờ nói hộ bố mẹ mang tiền lên giùm .
Hai hôm sau bố đạp xe hơn hai chục cây số lên đưa cho 250 ngàn . Bố hỏi:
- Chừng đó có đủ không con ?
Tôi lưỡng lự trả lời.
- Chắc cũng tạm đủ bố ạ.
Trước khi lên xe về , thấy bố ngần ngừ rồi nói:
- Nếu có dư cho bố 10 ngàn lỡ đi đường xe có hỏng.
Nhìn theo chiếc áo bạc màu, còng lưng đạp xe , trong túi có 10 ngàn để dành bất trắc, mắt tôi nhòa đi theo vết xe lăn..."
Những con chữ giản dị , đầy lo âu viết trên nền cảm xúc niềm vui chưa tròn, được dấu vùi một nửa vào những khó khăn bạt ngàn phía trước làm người đọc rất xúc động. Khép lại bài thơ , hình ảnh người mẹ dù không hiện lên trong bài nhưng ta vẫn thấy phảng phất đâu đó đang đứng vuốt thẳng những đồng tiền lẻ dúi vào tay con trước hiên nhà...
GIấu nửa nụ cười trong thơ Trương Quang Thứ kéo ngược người đọc vào sự thật cuộc sống thường nhật ở miền quê ,xót xa đầy hình ảnh . Giữa dòng đời với những buồn vui của cuộc sống hiện đại , bài thơ có vẻ cũ kỹ trên rất dễ lướt qua người đọc . Hãy chậm lại chốc lát để nhìn rõ thêm những gì bình dị đời thường.


         2 cách F5 lọ hoa đơn giản đẹp tinh tế

21 nhận xét :

  1. Blog để lâu chắc bị rỉ sét, mối mọt gặm hết các chức năng . Cách nay mấy ngày , đọc bài thơ này của Trương nhà thơ trên FB lão liền viết cảm nhận vào blog với ý định lưu lại. Ai dè viết mà ...hổng xuống hàng được.Nó dồn bài viết thành một cục như miếng bánh xèo! Lại khăn gói nhờ thầy cúng. Hehe..." Hữu sự thì vái tứ phương - Vô sự thì nắm hương không mất "
    Coi như con ma rối bị thầy cúng đuổi đi rồi. Mối mọt cũng theo đường ma đi nốt. Hy vọng blog ổn trở lại.

    Trả lờiXóa
  2. Bạn Đầu To í, nói thế nào cũng không chịu nhận cảm ơn. Hắn làm cho mọi người rồi hắn lặn mất tăm. Đầu To còn "ma xó" hơn cả Thư nữa í.

    Trả lờiXóa
  3. Có em đây bác,lặn thì lặn nhưng thi thoảng vẫn lai vãng qua nhà các bác.
    Em vẫn lun rửa răng à đánh răng để vừa cúng vừa có thể quơ được con gà.
    :d

    Trả lờiXóa
  4. Blog được như giờ là cũng khá tốt rồi Đầu To ạ. Lão xin cảm ơn bạn . Tuy nhiên phần các icon bỏ cũng được, nhưng post hình vào comment lão thấy khá cần thiết , mà vẫn chưa thực hiện được Đầu To ạ. Thầy lại mặc áo , gõ mõ ...mò cho lão xem con ma post hình này nó núp ở đâu , lôi nó ra chịu trói! Lão đi làm gà ngồi chờ Thầy ...mò đây ! hehe

    Trả lờiXóa
  5. Vậy như này nhé:
    - Bỏ emoticon đang xài thay bằng emoticon yahoo như của ma xó có tích hợp post ảnh vô comments luôn.
    - Bác tới http://www.blog.doisong24.com/ gửi vào chỗ Biểu mẫu liên hệ hoặc vào địa chỉ:
    caucanauan@gmail.com
    - Tài khỏan và mật khẩu đăng nhập blog vì đợt trước ma xó đưa em xóa và quên rồi.

    Trả lờiXóa
  6. Có lẽ đoạn này nhiều từ "niềm vui" nên cảm giác bị lặp hơi nặng. Lão thử sửa lại xem:
    "Nhà thơ Giang Nam cũng có một bài thơ " Nghe tin em vào đại học" với những câu chữ như cười trên trang giấy. Còn bài thơ này của nhà thơ Trương Quang Thứ là nỗi lo toan in hằn vào từng lời vui. Chỉ là những con chữ diễn tã niềm vui , thơ Giang Nam lánh lót rộn rã niềm vui, no tròn viên mãn khi nghe tin em vào Đại học; Thơ Quang Thứ niềm vui như được ghìm lại mà thay cho sự lo toan khi nghe tin con vào Đại học. Nghe xót xa cho nụ cười được giấu đi trên nền cảm xúc của người cha có quyền được hát ca , hưởng trọn niềm vui. Niềm vui ấy nó còn được nhân lên gấp bội vì cha mẹ từng mơ ước bước vào giảng đường nhưng không thành , giờ con thay cha vào Đại học. Niềm vui , vui đến ngỡ ngàng như tác giả viết vẫn chưa đủ từ ngữ để nói hết niềm vui này."
    Mất chục ngày nay chỉ làm khách lạ ở nhà mình, tưởng lỗi của blog, hóa ra máy tính bị sai ngày giờ nên nhà mạng tưởng chủ nhà là...kẻ cắp!

    Trả lờiXóa
  7. Xin nghi nhận sự góp ý rất chính xác của em. Nhưng thay chữ niềm vui bằng chữ khác thì lão chưa nghĩ ra. sẽ cứ tạm thế rồi rồi lúc nào có hứng lão sẽ mò lại. Cảm ơn em.

    Trả lờiXóa
  8. Reply hình như không nằm đúng chỗ comment?

    Trả lờiXóa
  9. Gửi bạn Đauto.
    - Nếu code post hình không tích hợp vào comment được thì đành chịu vậy. Dùng của Yahoo như bạn chỉ quả là làm khó lão rùi. Lão mà làm được theo chỉ dẫn như trên chắc thành...thiên tài lâu rùi. Hihi...nói chả phải khoe , lão mò một hồi nó rối tung lên chẳng biết đường mà ra luôn . Nhưng Reply nó không nằm đúng vào comment thì nhờ bạn xem lại giùm . Chìa khóa vẫn ở chỗ Maxo. Thân mến.

    Trả lờiXóa
  10. Thử làm cô giáo của lão để sửa đoạn văn này nha:
    "Cảm xúc của Giang Nam trong " Nghe tin em vào đại học" với những câu chữ như cười trên trang giấy:
    ”Nghe em vào đại học
    Nửa tin nửa ngờ, tên lại trùng tên...
    Hôm nay nhận được thư em
    Nét chữ nghiêng nghiêng cười trên giấy trắng”
    Còn bài thơ này của Trương Quang Thứ là nỗi lo toan in hằn vào từng lời thơ. Cũng là những con chữ diễn tả niềm vui khi nghe tin con vào đại học, nhưng thơ Giang Nam lánh lót rộn rã , no tròn viên mãn; còn thơ Quang Thứ cảm xúc ấy như được ghìm lại trong sự lo toan. Nghe xót xa cho nụ cười được giấu đi trên nền cảm xúc của người cha có quyền được hát ca , hưởng trọn niềm vui, nhân nó lên gấp bội vì cha mẹ từng mơ ước bước vào giảng đường nhưng không thành , giờ con thay cha vào Đại học. Niềm vui, vui đến ngỡ ngàng như tác giả viết vẫn chưa đủ từ ngữ để nói hết những xúc động, những nghẹn ngào trong niềm hân hoan phấn khởi."
    Hì...biết là múa rìu trước mắt thợ nhưng vẫn thích...múa!

    Trả lờiXóa
  11. Ngóng bác đưa chìa khóa để vào sửa mỏi cả mắt,bác bảo ma xó đưa nhé.
    Reply ko đúng vị trí là do comments của bác đang xài bị lỗi,thay cái như của lão Hiệp là trúng à đúng vị trí ngay.
    Cái yahoo là em thay cho bác chứ có bảo bác tự thay đâu.

    Trả lờiXóa
  12. @ Nhật Thành mò giỏi nhỉ. Bài thơ " Nghe em vào đại học " của GN lôi từ đâu ra mà giỏi thế. Bài thơ này ít người biết . Lão biết và thuộc nó là do tâm trạng cũng mong ngóng đứa em gái đang học phổ thông hồi đó vào đại học và lẫm bẩm thế nào thuộc luôn cho tới giờ. Ngày xưa dễ mau nhớ lâu quên - giờ thì ngược lại , lâu nhớ mau quên.
    Ghi nhận góp ý này. Nhưng bài đã đẩy đi không níu kéo lại được nữa.

    Trả lờiXóa
  13. @ Bạn Hai Lòng ơi ời. Rất cảm ơn bạn vì rất nhiệt tình giúp đỡ...Người già neo đơn! hehe.
    - Xài của Yahoo không biết có bền lâu không, vì cha này nằm xuống mồ lâu rồi. Biết đâu một ngày giận hờn nào đó , lão ấy ngoi lên trần gian vơ vét nốt mấy cái code mang về mồ thì dương gian lại khổ nữa.
    - Có lẽ do quen mắt , lão Tân thấy cấu trúc comment như của Bác Hiệp không ưng cái bụng lắm ban Hai à . Có lẽ nên chấp nhận thế này 1 thời gian rồi tính tiếp vì lão vẫn mến code coment này lắm. Rõ , sáng và nhìn rất bắt mắt...
    Xin cảm ơn bạn nhé. Còn lưu luyến blog là còn nhờ bạn rất nhiều . Thân mến

    Trả lờiXóa
  14. @ NT sửa đoan này lão cười mãi tới giờ luôn . ..." Niềm vui, vui đến ngỡ ngàng như tác giả viết vẫn chưa đủ từ ngữ để nói hết những xúc động, những nghẹn ngào trong niềm hân hoan phấn khởi.".
    Hình như mọi phụ nữ luôn thích vuốt ra cho dài !

    Trả lờiXóa
  15. Cũng có nhiều lúc phải vuốt ra cho dài chứ! Để nhấn mạnh một điều nào đó theo chủ ý, người viết dùng liên tiếp những từ đồng nghĩa, gần nghĩa mà. Hà hà...Cũng giống như câu: "Ôi một vườn hoa muôn màu muôn sắc!" màu và sắc là một thôi!

    Trả lờiXóa
  16. "Nghe em vào đại học" em cũng thuộc từ hồi xưa, nhưng quên mất tên tác giả. Đến bây giờ cũng chỉ nhớ được mấy câu đầu, cả bài thơ dài giờ chỉ mang máng ý chứ không thuộc lời thơ nữa lão à. Mà cứ viết trả lời lại nhảy đi xuống dưới cùng thế nhỉ?

    Trả lờiXóa
  17. Lão hơi thắc mắc nên mò vào gúc gồ hỏi ông ấy bài thơ này. Thì ra đây là bài thơ có trong chương trình văn học lớp 7 - nhiều người nhớ và bình. Luôn thể ngồi đọc mấy bài bình và xuất xứ bài thơ này đến mãi giờ ( 23h 45). Gio đọc lại mới thấy nhớ sai nhiều chỗ .

    Trả lờiXóa
  18. Bài thơ này một người bạn đã chép vào sổ tay cho em hồi học sư phạm.
    Hồi đó ai cũng có sổ chép thơ cả. Chép chuyền của nhau nên nhiều bài tam sao thất bảm!

    Trả lờiXóa
  19. Bài thơ này một người bạn đã chép vào sổ tay cho em hồi học sư phạm.
    Hồi đó ai cũng có sổ chép thơ cả. Chép chuyền của nhau nên nhiều bài tam sao thất bảm!

    Trả lờiXóa
  20. Chào Lão Tan!Lâu nay Blog của mình bị lỗi sao đó rất khó vào. Hơn nữa máy tính của mình bị liệt mấy phím chữ (chưa sửa được) nên vào Blog bằng máy tính nếu muốn com phải cop một số ký tự từ nơi khác để dán ghép vào các từ thiếu chữ, rất bất tiện và mất thời gian. Hiện tại com cho Lão những dòng này mình cũng đang thực hiện mò để ghép chữ đấy Lão ạ. Còn bên Facebook thì mình vào FB và viết bằng điện thoại nên dễ dàng hơn. Vì vậy ở đây mình ko viết được dài. Chỉ biết rất cảm ơn Lão đã quan tâm và viết bài bình GIẤU NỬA NỤ CƯỜI rất hay và xúc động về bài thơ KHI CON VÀO ĐẠI HỌC của mình!
    Qua đây anh cũng cảm ơn em Nhật Thành đã có cảm nhận tốt đẹp về bài thơ và góp với Lão Tan về một số ý đề bài bình được hay hơn nhé!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Blog lỗi là do đỗi miền anh ạ.Nếu còn mặn mà với blog thì anh nên nhờ người làm lại cho . Blog cũ các chức năng không còn tồn tại nên gây lỗi. Phải cài code mới . Lão cũng vừa phải nhờ Thầy cúng để đuổi con ma gây rối đó đi.
      * Blog giờ vắng nên lão cũng ít vào nên chậm trả lời anh.

      Xóa

:) :( :)) :(( =))

Lên Trên! Xuống Dưới!