Thứ Bảy, 26 tháng 11, 2016

CHUYỆN VẶT - GÓP NHẶT (P.3.)


CHUYỆN VẶT - GÓP NHẶT . P3
.............
(Tập hợp những truyện ngắn dưới 100 chữ của nhiều tác giả. Đăng mỗi ngày 1 phần liên tiếp nhau từ P1 > P4)
**********
GIẤY KHEN.
Bố tôi mất đột ngột. Anh em đều ở xa đến " Thất " đầu mới có mặt đầy đủ.
Đang mừng mừng, tủi tủi chuyện thăm hỏi nhau thì có thư gửi đến nhưng không phải để chia buồn mà là giấy khen . Bà Tư hàng xóm sang chơi thấy mẹ bóc cuộn giấy ra xem, lật đật hỏi:
- Cái gì vậy ?
Mẹ trả lời:
- Giấy khen của bố tụi nhỏ.
Bà Tư à lên.
- Thấy chưa, ở đâu rồi ông nhà cũng được khen thưởng. Ở dưới ấy gửi lên à?
Đang rối bời mà mọi người không nhịn được cười .
ƯỚC MƠ.
Mẹ nghèo đi ở mướn. Con nhỏ chạy chơi với "cậu chủ" cùng lứa. Chơi trò cưỡi ngựa: nó luôn làm ngựa, cậu chủ cưỡi lên lưng. Ngựa chạy, ngựa phi vòng vòng, tấm lưng nhỏ oằn cong. Mẹ nhìn rưng rưng nước mắt.
Đêm về, thoa lưng con, nó kêu nhẹ tay , đau .Mẹ hỏi: - Sao con không đổi làm chủ ấy ?
Đứa trẻ bảo: - Con thích cưỡi ngựa thật chứ không thích cưỡi ngựa người.
Mẹ thở dài mà lòng chạnh xót xa đau.
VIẾT CHO CHA
Con xin tiền đóng học phí học thêm Anh văn. Cha nói để cha tính. Mấy ngày sau cha mới có tiền đưa con.
Một lần trốn học, lũ bạn rủ con đi uống nước. Đang cười cọt chọc ghẹo nhau trong quán, con giật mình khi thấy dáng một người rất quen: cha của con. Cha chạy xe ôm dành khách với một xe ôm khác, sau giờ làm việc. Con cúi lặng gầm bàn nước mắt tự nhiên rơi.
ĐỒ CỔ
Biết tôi chuyên nghiên cứu đồ cổ, anh mời đến, cho xem bộ sưu tập đời Lý. Quý chúng lắm nên hàng ngày anh lau chùi kỹ lưỡng, đặt chúng nằm trang trọng trong phòng khách thật đẹp. Để có được nó, nghe đâu anh tốn công và tiền bạc ròng rã mười năm trời…
Có tiếng ho yếu ớt bên chái nhà tối tăm nơi góc sân. Tò mò tôi liếc nhìn…Một cụ già nhỏ bé đang run rẩy trên chiếc giường con trải manh chiếu cáu bẩn, tồi tàn. Bên cạnh là tô cơm khô cứng tự bao giờ….
Món đồ cổ trở nên vô nghĩa.
QUÀ CHO CÔ GIÁO .
Sinh nhật cô giáo, học sinh tặng cô nào hoa, nào vải may áo dài...
Mở gói quà của Hằng ra, cô ngạc nhiên thấy một củ khoai và một bông hồng. Hồn nhiên, Hằng bảo:
- Ngày nào em cũng ăn khoai lang nướng, ngon lắm cô ạ! Chắc cô chưa ăn bao giờ?
Hỏi dò mới biết ba mẹ Hằng mất sớm, nhà em phải ở ngoài triền đê, một mình vất vả nuôi hai em. Quà của Hằng là bữa trưa mà em dành phần cho cô.
ƯỚC MƠ
Chị mua dùm thằng bé mấy tờ vé số. Sau một hồi chọn lựa, chị hỏi nó:
- Nếu cô trúng số, con chịu cô mua cho con cái gì nào?
Nó nhìn chị, xoay qua xoay lại rồi nói:
- Cho con một chiếc xe đạp, có xe đi bán xong con chạy tới trường liền không bị trễ học nữa.
Di di những ngón chân xuống đất, nó hạ giọng:
- Cho con thêm đôi dép nữa nghe cô, để con đi học.
Dĩ nhiên là chị không trúng số. Ước mơ vẫn xa với , Tôi thấy nó mỗi ngày đi qua nhà với chân trần, đầu không nón...
LỜI HỨA .
Tết, anh chở con đi chơi. Về nhà, thằng bé khoe ầm với lũ bạn cùng xóm. Trong đám trẻ có thằng Linh, nhà nghèo, lặng lẽ nghe với ánh mắt thèm thuồng. Thấy tội, anh nói với nó:
“Nếu con ngoan, tết năm sau chú sẽ chở con đi chơi”. Mắt thằng Linh sáng rỡ.
Ngày lại ngày. Cuộc đời lại lặng lẽ trôi theo dòng thời gian.
Thoắt mà đã hết năm. Lại tết. Đang ngồi cụng ly với đám bạn thì thằng Linh cứ đang thập thò. Vẫy tay đuổi, nó đi được một chốc rồi lại lượn lờ. Cáu tiết, anh quát nó. Thằng Linh òa khóc nức nở.
Tiếng nó nói lẫn trong tiếng nấc: “Chú hứa chở con đi chơi... cả năm qua con ngoan... không hư một lần nào...”.
QÙA SINH NHẬT .
Hôm đó, có việc không vui ở cơ quan, tôi bực dọc ra về. Thằng Tí hớn hở chạy ra đón:
- Ba cho con xin mười nghìn.
- Không có! Tôi quát, nó thút thít chạy vào nhà.
Bữa cơm tối chẳng ngon chút nào. Tôi đi ngủ sớm nhưng vẫn trằn trọc mãi với chuyện bực dọc ở cơ quan. Cu Tí lặng lẽ đến bên :
- Con mừng sinh nhật ba, - nó ngập ngừng – con không có tiền – Nó đưa gói quà bằng hai tay- một cái thiệp giấy bằng bìa vở ,vẽ lem luốc với hàng chữ nắn nót “Happy Birthday”.
TÍNH CÁCH
Tôi đưa anh về ra mắt gia đình. Suốt buổi , anh tòan kể về sự thành đạt giỏi giang trong làm ăn của mình. Anh về , tôi hãnh diện. Mẹ lắc đầu : “Sợ nó tự mãn sinh ra ích kỷ” . Tôi giận, bỏ cả cơm chiều.
Chở tôi , anh phóng xe ào ào , ít cho ai qua mặt, lấn bừa sang cả lề trái. Ba bắt gặp, thở dài “ Nó yêu vội sống cuồng , sợ cả thèm chóng chán ”. Tôi bặm môi : “ Con hiểu anh ấy hơn Ba mà ”.
Giờ , anh bỏ tôi chay theo nguời khác. Đêm một mình ru con , nhớ lời ba mẹ ngày xưa, nước mắt giàn giụa . Thương mình , thương con , thương Ba mẹ quá !
KHÔNG THÈM BỚT
Tôi không sáng tác lấy một chữ.
Thợ dọn nhà làm bể chậu sứ. Buổi sáng , ông Hai la mắng vu vơ. Chị đứng kề bên , nghe rõ lý sự:
- Mấy chậu sứ cùi , quí giá gì nó. Tôi đập hết luôn cho ông coi. Gìa rồi, yên phận một chỗ cho con cháu nhờ .
Trưa về ,anh con trai mắng tiếp :
- Mấy cái chậu cây mà ông lẩm bẩm cái gì? Gìa kề miệng lỗ không để con cháu nó thương!
Ông Hai đứng chết trân , nghe hai đứa con ruột mắng mình . Ông nhìn mấy chậu cây buồn xo.
Tôi không sáng tác lấy một chữ !
VĂN VŨ.
TẤM LÒNG CON TRẺ.
Như mọi khi, hai mẹ con chị vừa ăn cơm vừa xem Tivi. Chị vô ý đánh rơi muỗng, cơm văng tung tóe. Thằng bé nhanh nhảu đứng dậy :
- Mẹ làm rớt muỗng à? Tai mẹ cầm lâu mỏi tay đó. Để con lấy khăn lau, chớ không sao đâu mà.
Chị sửng người nhìn theo dáng lon ton của thằng bé .
Mới hôm kia , chị nổi giận đánh vào mông nó mấy phát khi nó làm rơi muỗng, đổ thức ăn. Chao ôi , lẽ ra lòng độ lượng này là của người lớn.
************


Một nhà văn lớn đã từng nói: "Tôi viết dài vì không có thời giờ viết ngắn"

Nghe có vẻ nghịch lý nhưng thật sự là vậy. Bởi muốn viết ngắn mà đủ ý thì người viết phải mất nhiều thời gian để cân nhắc lựa chọn từng câu chữ.

7 nhận xét :

  1. Những truyện ngắn này đều hay, đều gây ấn tượng mạnh. Tôi thích sự kín đáo ở truyện "Mẹ". Bà cụ đã hầu như thức suốt để đánh thức con trai cho kịp ngày đi làm đầu tiên. Nếu không có tiếng ông bố nói với bà mẹ thì truyện sẽ không còn...là truyện nữa! "Hộp sữa tươi" thì ý tứ rõ ràng. Bác cả không chê sữa, mà vì...cả đời bác chưa được uống nên không biết cách! Cái truyện " Nhà giàu" thú vị ở chỗ bác Hai "sòng phẳng" nên giàu! Nói chung là thú vị. Càng thú vị khi bạn không phải mất thì giờ đọc dài mà vẫn "học" được điều gì đó. Cám ơn chủ trang!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Em cũng thích truyện " MẸ" như bác phân tích.
      Nói là truyện ngắn nhưng có nhiều truyện viết dài lê thê mà người lười rất dễ đọc lướt. Còn những mẩu thế này , khi đọc ta không hề lướt qua được mà có cảm giác thèm dài thêm chút nữa.
      Có một truyện ngắn tham gia cuộc thi " truyện ngắn 100 chữ" trên Kiến thức ngày nay như một giai thoại về ngắn, vì nó ngắn đến nỗi không thể...ngắn hơn. Không tính tựa đề , nội dung có mỗi một chữ. Nhưng đọc thì ai cũng hiểu và tủm tỉm cười. Toàn bộ câu chuyện như sau.
      CHUYỆN ĐÊM KHUYA.
      - Khỉ...!
      Chúc bác vui nhé.

      Xóa
  2. Tôi thích chuyện Lòng Mẹ. Không muốn mà nước mắt cứ tràn mi, khi đọc câu cuối cùng...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Yes . Có lẽ người mẹ trong truyện chưa bao giờ được ngủ một đêm ngon giấc trong suốc cuộc đời . Những hy sinh thầm lặng chĩ có ở người mẹ.
      Cám ơn bạn đã đồng cảm câu chuyện này.

      Xóa
  3. Lâu rồi em không thấy lão sang nhà. Lão khỏe không ạ? ( mà cũng không bít lão còn nhớ nhà em không nữa).
    Em cũng thích những truyện ngắn, cả những truyện cực ngắn. Ít lời nhiều ý, lão nhỉ. Hai truyện cuối có sự đồng cảm, vì em cũng hành nghề gõ đầu trẻ. Thấy được phần nào cach nhìn nhận của xã hội về Gv bây giờ, đặc biệt là truyện cuối cùng.

    Trả lờiXóa

:) :( :)) :(( =))

Lên Trên! Xuống Dưới!