Thứ Ba, 15 tháng 1, 2013

LANG THANG

 Những ngày tháng cuối năm thật nặng nề. Qúa ư áp lưc. Bánh xe của cuôc khủng hỏang  hình như bây giờ mới nghiến đến mình. Nhiều lúc như muốn hụt hơi trong nhịp thở. " Đất khách mênh mông sao vẫn hẹp / quê nhà một góc nhớ mênh mông ". Mệt mỏi từ trong ra ngoài. Thèm một vườn cây  đầy bóng mát có suối chảy, tĩnh lặng , có nước dừa tươi , có dĩa trái cây , mấy tờ báo cũ và nằm đung đưa theo nhịp võng , nghe ai đó hát ru.... Thèm một bờ vai mềm , được úp mặt vào đó mà ..thở ! Làm người khổ thật , gì cũng thèm !

  Và rồi chiều hôm qua , một mình lang thang tìm một quán cafe sân vuờn , nằm cạnh con mương và thửa ruộng hoang. Không gian im lìm , nhưng trong mỗi chòi , đều có người , mà hầu hết là những đôi trai gái với một thế giới riêng. Ngoài kia , gió chiều lồng lộng , mát tới tận xương.  Bờ mương có nhiều cỏ May , rạp mình vì gió. Sưc nhớ bài thơ  có 2 câu của Nguyễn Bính .
                                                Lòng anh như hoa cỏ May
                                           Một chiều cả gió bay đầy áo em.
 "Một chiều cả gió " thật là hay . Nếu thay chữ " cả " kia bằng một chữ khác , chắc hẳn nó ...trôi qua mà người đời không nhớ. Cả gió - như nỗi nhớ tràn đầy , vỡ òa ra  vào một buổi chiều , để bay đầy áo em! Vừa có ngẫu hứng , vừa có sự chín muồi trong cảm xúc  Nó là điểm nhấn cho câu thơ bay vút vào mơ tưởng .  Loài hoa cỏ may vì thế cũng như có hương thơm  trong bài thơ  và cả chốn này  . Măc dù , lòai hoa này , cứng như cái đinh, chỉ tổ bực mình khi  vô tình đi qua , nó ghim đầy  quần áo , rất khó chịu. Gío chiều thật mát , cái mát trong lành , tự nhiên . Miền quê thật yên ả , thanh bình.  Dòng mương chảy hiền hòa , chậm rãi . Ven bờ , một tảng đá ai đó đặt lên , để rửa chân , mốc rêu thèm dấu chân người.
                                           Có rửa thì rửa chân tay
                                      Đừng rửa chân mày chết cá ao anh
 Đây là 2 câu ca dao , chẳng có một thiếu nữ nào ở đây cả ,  nhưng đọc lên cho có khí thế.  Vâng , rửa chân tay thôi ,  đừng  rửa chân  mày  mà chết cá ao anh !  Cá chết , không chừng anh cũng ...chết mệt .
  Tản mạn một chiều lang thang , cũng thú vị.  Không phải đối mặt với  sự thật , không phải đối mặt với các loai hóa đơn cuối tháng ...
                                                                  12/2010  
                                                             ......./////.......

                                               LẠI LANG THANG TIẾP
  Tháng 7 , sai gòn hay mưa chiều. Những cơn mưa to  và nỗi lo nước ngập.  Hôm Lão Lơ vào sai gòn , hẹn nhau nhưng mưa to quá. Nước cuồn cuộn, ngoài đường cống thoát không kịp, chảy tràn vào nhà. Lai cong lưng tát nước và lau chùi. Đành để lão rủa mình cho...thông cổ họng.
  Mưa rả rích buồn lắm. Chẳng biết truyền thuyết mưa Ngâu mưa ngiếc gì, rõ chán !
                                 Ngồi buồn nhớ Mẹ ta xưa
                           Miệng nhai cơm hẩm lưỡi lừa cá xương.
 Tháng Vu lan,  nhớ Mẹ quá. Tuổi chín mươi, mẹ tôi sống một mình, vẫn cặm cụi cuốc đất tự túc rau xanh. Mảnh vườn con với đủ thứ rau và cây ăn trái. Dáng mẹ còng, chỉ nghĩ thôi, rưng rưng muốn khóc. Muốn làm mấy vần thơ tặng mẹ , bôi bôi, xóa xóa rồi..rồi chậc lưỡi...cho qua!
                                  Tôi dù lếch thếch lôi thôi
                           Mong thơ sinh hạ được đôi ba dòng!
                                                                    Nguyễn Duy
 Mấy hôm nay bị cảm. Ho và hâm hấp sốt. Thèm bát canh rau vặt quê nhà. Ra chợ mua sả và tía tô , chạy gần 3 cây số vặt đươc nắm lá tre , thế là có nồi lá xông. Người đau nhừ, nằm cuộn tròn như con mèo hen và chập chờn mông lung. Nghệ sĩ Hồng Sơn , vai diễn" Ma làng" ra đi thật oan ! Anh cũng sống một mình, đột quỵ không ai biết. Thấy sợ .Gượng dậy, lấy xe chạy lang thang. Cứ nằm thế này , bệnh nó đè đi theo luôn ông nghệ sĩ kia thì khổ. Chẳng biết nơi nào, loanh quanh lại đến quán café sân vườn năm xưa mình..sô lô!
  Cái bãi cỏ may năm kia giờ người ta làm thêm mấy chòi. Nằm võng đung đưa mà bên ngoài rả rích bắt đầu mưa. Tự nhiên thèm nghe mấy bài hát về mẹ. Hai bài của Trinh lâm Ngân viết về mẹ thật tài hoa - " Xuân này con không về" và bài " Mừng tuổi Mẹ" . Mỗi lần nghe là một lần xúc động. Hồi đầu mới nghe, gai gai hết cả người  trên chuyến phà Cần Thơ khi mới vào miền nam . Xa nhà , nhớ mẹ nhớ quê ngân ngấn nước mắt.
   Hôm tết , Mẹ bảo: - " Không sống một mình được đâu con , trong nớ không ai lấy, về quê con ạ" . hừm, bà sợ tôi ế.  " Đàn ông có 2 lần hạnh phúc nhất trong đời, đó là một lần cưới vợ và một lần bị vợ bỏ". Như chim đậu cành cong, đã một lần bị cung bắn, thấy cành cây cong là sợ.
                                            Ngày mai tôi lấy vợ rồi
                                       Ngày mai tôi đã là người bỏ đi
                                                                           Ng. Bính
  Phụ nữ có bưc xúc tâm sự gì thường tìm người giải bày. Đàn ông thì thích một mình lặng lẽ. Càng yên lặng càng tốt. Suy nghĩ thì hay, nhưng xong rồi thì...để đó.
  Đàn ông sống không người quản lý, dễ sa vào những cuộc vui vô bổ. Buồn cũng nhậu , vui cũng nhậu. Nhiều khi trên đường đến quán nhậu, vừa đi vừa nghĩ...lý do để nhậu! Dù có tắt điện thoại thì đến nhà rủ rê, Đàn ông nhẹ dạ thường cả nể mà nhậu. hix. Chúng chỉ mê tôi nói chuyện bốc và vui ,không sợ vợ con í ới gì.. Mà thế này mãi thì...mua bệnh vào người. Thực phẩm bây giờ sợ lắm. Các nhà hàng quán nhậu muốn bảo quả lâu ngày  thường phải dùng thuốc chống mốc.Đó là chưa kể, nguồn nước và thức uống xô bồ như hiện nay. Đơn giản nhất là  rượu , cũng đã đủ mệt mỏi. Thông thường, các lò rượu muốn cho rượu trong vắt, ưa nhìn , người ta cho vào đó mấy giọt thuốc trừ sâu. Mà thành phần của thuốc trừ sâu, có những độc hại chỉ cần định tính chứ không cần định lượng.  Có nghĩa là, có chất độc hai ấy , không cần biết ít hay nhiều đều có hại cho sinh mạng con người. Các chỉ tiêu hóa- lý và vi sinh khi kiểm đinh thì một đằng nhưng khi sản xuất thì một nẻo. Và rồi, chỉ cần một lượng rượu vào người, gan như một phòng thí nghiệm tất bật hoat động  hết công suất để đào thải, lâu dần các tế bào gan bị chai, xơ cứng...hừm,   Cuộc sống có vẻ lềnh bềnh.  Ăn nhậu mỗi chiều có vẻ như một quốc nạn! Chạy đâu cho thoát?
                                         Khi vui thì vỗ tay vào
                                  Đến khi hoạn nạn thì nào có ai !
                                                                  Ca dao
   
  Dân chúng ồn ào vì giá nhảy nhót của vàng. Hai vợ chồng thuê trọ phía sau - sáng qua thì thầm với tôi " Vàng 44 anh ạ ". Vàng có nhảy lên một tỷ  tôi cũng thây kệ! Miễn sao, rau muống ngoài chợ đừng vượt ngưỡng ! Không quan tâm giá vàng lên hay xuống.
Chỉ quan tâm rau muống xuống hay lên.
  Cả tháng nay, chiếc răng khôn lâu lâu lại hành. Khôn con mịa giề , đồ răng ngu. Răng đau, có nghĩa là lung lay tuổi tác! Sợ là chúng rủ rê nhau như dân nhậu rủ rê nhau mà đi nguyên nải thì tai hại. Răng rụng là phều phào thôi.
                                                  Anh một gậy và thêm em một gậy
                                                  Anh ôm em, sáu chân cùng run rẩy
                                                  Anh phều phào và nói " Phẫn phiêu phem" !
  Ừ nhỉ, cái quán café chòi này, nằm mông lung , chắp vá cũng nhẹ lòng!
   17/10/2011

18 nhận xét :

  1. cheer "Lão lơ" từ ngày yahoobolg đống cửa đến nay gần tròn năm em mới gặp lại lão thiệt là mừng quá đi "vì em biết lão lơ khoẻ là em vui rồi hiiii!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Người đẹp Măc cần dưng lâu rồi mới gặp. mà sao mấy người toàn rủ nhau còm ở đây nhỉ ?

      Xóa
    2. Người đẹp Măc cần dưng lâu rồi mới gặp. mà sao mấy người toàn rủ nhau còm ở đây nhỉ ?

      Xóa
  2. Sang thăm lão, mà lần nào cũng vậy, giống như hồi yahoo Việt nam, đọc bài viết của lão hai mắt em lại cay cay... Có lẽ... dù là đàn ông hay đàn bà thì cái cảnh lẻ loi cũng đều như nhau... Chia sẻ cùng lão!
    Tối mát mẻ, dong đầy yêu thương nghe lão https://huyco-troll.googlecode.com/svn/trunk/smile/01.gif

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chào em. Đây là bài xưa cũ thời bên yahoo , làm lão băn khoăn sao em ko còm vào bài mới viết trên spost nhỉ? bài Canh Bồi ?

      Xóa
    2. Chào em. Đây là bài xưa cũ thời bên yahoo , làm lão băn khoăn sao em ko còm vào bài mới viết trên spost nhỉ? bài Canh Bồi ?

      Xóa
    3. Chào lão! Thực ra hôm ấy em cũng đã vào nhà lão theo cửa chính. Bài Canh bồi lão viết rất vui, rất dí dỏm nhưng em lại quên com và theo thói quen thì em không đọc 1 bài mà đọc vài bài dựa vào lưu trữ Blog và bài viết này đã cho em một cảm xúc rất mạnh, rất thực ... vậy nên em đã com vào bài này đấy thôi.
      Cám ơn lão đã sang thăm em và chia sẻ! Chúc lão luôn vui.

      Xóa
  3. . Cứ ngỡ ta xa lốc đời
    Ai dè nó cũng vụt rơi xuống đầu
    .Sỏi đá có chừa ai đâu
    Cả anh nữa đó những câu tình lòng .........
    ........
    Lâu rồi mới gặp anh -Chúc anh tối vui nhé -

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. lạ nhỉ - sao mấy em lại còm ở bài xưa cũ này mà không còm bài mới ? hay là blog lão chình ình có mỗi bài này nhỉ?

      Xóa
  4. http://3.bp.blogspot.com/--1Thn4boGxM/TexAz_56DfI/AAAAAAAAAvM/iKIVDUP79o8/s1600/YellowFaceTwo066.gif

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. blog này lão chưa rành. muốn xem bài mới chị kéo xuống dưới trang / cik vào muc: bài đăng mới hơn hoặc vào thẳng đây http://tan262.blogspot.com/

      Xóa
  5. Chẳng qua các bạn không để ý đó thôi về nguyên tắc bạn vào bất cứ trang web nào cũng phải vào trang chủ trừ khi bạn nhớ đường link của 1 bài viết cũ trong trang đó .Còn ở blogspot bạn thường vào lần đầu từ Goole + của người mà bạn muốn vô nhà họ ở đó có rất nhiều bài viết cũ có mới có . Ban chỉ cần tinh ý thì biết là mình vào trang chủ (Bài mới nhất nằm bên trên cùng )Và thứ tự những bài cũ nằm kế tiếp bên dưới . Chỉ cần bạn nhìn lên thanh địa chỉ trình duyệt Web của bạn thấy nó như thế này ngắn gọn là chắc chắn bạn vào trang nhất rồi bài mới nhát sẽ nằm ở vị trí trên cùng :
    Đây là ví dụ : http://tan262.blogspot.com hoặc http://dantri.com.vn
    Hoặc như thế này : http://www.tinthethao.com.vn/news
    Đây chính là bạn sẽ vào trang chính (trang chủ )
    Còn nó như thế này sẽ chỉ là 1 bài trong trang thôi :
    http://tan262.blogspot.com/2013/01/lang-thang-nhung-ngay-thang-cuoi-nam.html?showComment=1380215679681#c3964990025435334634
    Đây chính là trang các bạn và tôi bình đấy !
    còn 1 cách đơn giản để đọc bài viết mới nhất trong trang này :
    Ban nhìn xuống dưới 1 chút sẽ thấy bên tay phải của bạn có Ba trang :
    Bài đăng mới hơn =========> Trang chủ ===========> Bài đăng cũ hơn
    Vậy bạn hãy tick chuột vô chữ Trang chủ sau đó bạn sẽ được đưa tới bài mới nhất nằm ngay vị trí trên cùng
    Còn nếu bạn thấy như thế này có nghĩa là bạn đang đọc bài mới nhất rồi :
    ================>Trang chủ ===============>Bài đăng cũ hơn
    Thật đơn giản phải không ?
    Khi bạn nhớ trang blog c ủa bạn bè vào trình duyệt web của bạn hoặc vào dan h sách bạn bè trong blog của bạn nên nhớ trang chủ nhé nó như thế này : http://tan262.blogspot.com

    Trả lờiXóa
  6. " Lang thang" ( và lang thang tiếp ) vào nhà Gia Hoàng
    Sẻ chia mới biết rằng chàng ... cô đơn.
    Chia tay vợ chẳng giận hờn.
    Trớ trêu, thấy hạnh phúc hơn trong đời ?

    Trả lờiXóa
  7. chào anh. D9ây là bài cũ. Blog này lộn tùng phèo thật khó chịu. Mời anh đọc bài mới theo cách sau :
    kéo xuống dưới trang - có 3 muc: Bài đăng mới hơn / trang chủ / bài đăng cũ hơn. cik chuột vào trang chủ thì vào ngay bài mới. Cảm ơn anh ghé thăm và mời xem bài mới ! ( Cái gì mới chả thích hơn cũ anh nhỉ )

    Trả lờiXóa
  8. Mọi người có lỡ vào đây - thấy bài cũ xưa muốn đọc bài mới - Vui lòng kéo xuống cuối trang / cik chuột vào mục trang chủ thì ra ngay bài viết mới nhất. Xin cảm ơn ( Vì lão cũng mù tịt - chẳng hiểu blog này thế quái nào mà mọi người cứ lạc bước vào bài cũ)

    Trả lờiXóa
  9. LANG THANG là bài cũ của Lão nhưng bây giờ mình mới đọc cũng xem như là mới. Vả lại, bài Lão viết về tâm trạng hoàn cảnh cuối năm nên mình đọc cũng dễ hòa nhập với tác giả vào không khí ấy.(Phần đầu). Cả toàn bài Lão gợi cho mình cảm xúc buồn thương bi lụy. May sao trong bài viết chứa đầy niềm trắc ẩn, ngồn ngộn chi tiết sống và chất bi hài, pha lẫn trào lộng nên vẫn gợi cho ta niềm lạc quan, tin tưởng ở mình, ở cuộc đời. Ồ, mà cuộc đời Lão cũng "hoàn cảnh", đôi khi giống Lão Hạc của Nam Cao nhỉ?
    Câu Ca dao "Ngồi buồn nhớ mẹ ta xưa / Miệng nhai cơm HẨM lưỡi lừa cá xương" còn nhiều dị bản khác. Nhưng có dị bản này: "Ngồi buồn nhớ mẹ ta xưa / Miệng nhai cơm PHÚNG, lưỡi lừa cá xương". Nhai cơm phúng tức là nhai cơm núm, nhai một mồm đầy chật cứng cho nhỏ rồi miệng mẹ úp vào miệng con trẻ mà mớm vào, lươi vào, chắc Lão và bọn mình đều biết và đều sống và lớn lên từ những bụm cơmaays của mẹ. Nhưng nhai cơm phúng mà lưỡi còn lừa (lựa) được cá xương thì thấy kính nể và thương mẹ biết bao...
    Lan man đôi dòng cuối năm, chúc Lão sang năm mới thêm vui khỏe và hạnh phúc nhé Lão. Mình tặng Lão, vừa muốn khoe với Lão ca khúc MÙA XUÂN TÌNH YÊU của mình nhân dịp đón Xuân mới nhé.(Lời thơ Trương Quang Thứ, nhạc Hồ Hữu Thới, trình bày NSND Thanh Hoa) Lão nhé!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ôi, vội nên không kịp đưa quà cho bạn. Khổ thế, già rồi nên lẩm cẩm quá. Mình gửi lại ca khúc MÙA XUÂN TÌNH YÊU cho Lão nhé:
      http://www.youtube.com/watch?v=U8IrVBMXwDk

      Xóa
    2. Cảm ơn anh đã mang qua đây tặng lão. Theo cảm nhận sau mấy lần nghe , hình như phần nhạc có vẻ hơi gượng , không hay như phần lời. Sự thể hiện của Thanh Hoa cũng chưa thật mượt mà, có lẽ là do tuổi tác...
      Dẫu sao thì bài thơ được nhac sĩ đồng cảm và phổ nhạc là một phần thưởng lớn trong đời. Lão xin gửi đến anh lời chúc mừng nhé.

      Xóa

:) :( :)) :(( =))

Lên Trên! Xuống Dưới!