Thứ Ba, 15 tháng 1, 2013

NHỚ QUÊ NHÀ



VỀ QUÊ…
Vẫn biết quê nhà là chốn bình yên…
Ruột rà muối dưa tháng năm tuổi nhỏ
Hàng dương đu đưa cỏ mềm cánh lụa
Sương - nắng đắng  chua tất tả  đôi  mùa…



Ta rủ nhau về quê hương thân yêu…
Em đưa anh tìm  chiều xa cát trắng !
Cổ mộ chốn này cò bay thẳng cánh…
Giờ ôm máu xương hiu quạnh quanh mình


Về lại quê hương là về bình minh !
Sáng lại trái tim tội tình  nông nổi
Phiến lá trên môi  vô tình nóng hổi
Ngực đầy không gian gió thổi quê nhà !


Về lại quê hương là về mùa xuân.
Gia đình, tình yêu, bạn bè…thuở đó !
Tìm về chốn xưa bờ đê, lối cỏ…
Một thời con tim rực đỏ tâm hồn !

                               Lục Bình



   Tôi vốn không thich thơ của những người đàn ông , chỉ khoái thơ của phụ nữ và thích luôn họ cho...tiện. Bài thơ trên là một ngoại lệ. Mon men vào trang Lục Binh xem offlines Saigon qua ảnh để mơ đến một người đẹp , ai dè đụng ngay bài thơ này ,  quên cả xem hình các người đẹp trong off.
   Bài thơ nhẹ nhàng và gợi nỗi nhớ quê nhà khôn xiết. Nhiều câu từ như một sự tuôn chảy ngược về ký ức tuổi thơ. Chỉ là " Sương - nắng đắng chua tất tả đôi mùa" nhưng lại dội về những tháng năm cơ hàn thuở nhỏ khó quên. Nhớ bàn chân lấm lem lội bùn sâu trong giá rét, là tiếng chày giã gạo thập thình đêm đêm và cả tiếng ve râm ran trưa hè oi ả vác cây đi chọc...
    Về lại quê hương là về lại bình minh
   Sáng lại trái tim tội tình nông nỗi...
  Trái tim của nguời xa quê - trái tim tội tình nông nỗi! Vì sao? Vì  dù có bay đi phương trời Âu Mỹ nào , quê hương vẫn là chốn bình minh của cuộc đời. Nơi ấy bình yên trong nhất trong dấu ấn cuộc đời . Trở lại quê nhà , là trở lại một thời ngây ngô , thơ dại. Nơi tuổi thơ ngọt lịm mía lau và thơm nồng gạo mới cứ xới tung lên bao nỗi buồn vui, như chạm vào lời nguyện cầu khi ta bước chân rời xa quê với những lời tốt đẹp dành cho quê nhà. Theo thời gian, lời nguyện cầu ấy trở thành " Tội tình nông nỗi" với bước chân trở lại quê nhà.
  Ai cũng có một miền quê , một quê nhà in đầy dấu chân và âm thanh kỷ niệm. Dù quê mẹ nghèo áo vá , mùi đồng sâu với tất tả đôi mùa mưa nắng , khi đói khi no , ta lại càng thêm nhớ, càng thêm thương . 
   Về lại quê hương là về  mùa xuân
   Gia đình,tình yêu , bạn bè...thưở đó
   Một thời con tim rưc đỏ tâm hồn .
  Anh đi đâu dù sang , hèn hay lầm lỗi , khi trở về quê nhà , quê hương vẫn mở rộng vòng tay ôm  anh vào lòng đầy bao dung, rộng lượng  . Đó chính là  nơi bình yên , nơi mùa xuân mãi trong đời .Thât là thích, khi được hít thở " ngực đầy không gian gió thổi quê nhà" , được nhìn thấy những nụ cười vô tư rạng rỡ , đươc cười vui với thứ tình cảm chân chất quê mùa . Xa quê , bây giờ tóc bạc da mồi, vẫn mênh mang bồi hồi nhớ về một thưở .Nơi đây ngày xưa ta biết viết thư giấu kín lần đầu trong đời chỉ để xé , nơi này mẹ từng nhường phần cơm không độn cho con...
  Và trở lại quê nhà không khỏi bùi ngùi , lặng lẽ  nhìn " Cổ mộ trắng đồng cò bay thẳng cánh" trong sự hun hút xót xa. mất mát mà không lấy gì bù đắp được. Bia mộ cứ nối dài với người thân yêu mà cò bay thẳng cánh!?
   Bài thơ chân chất trên vừa gợi nhiều nỗi nhớ da diết về quê hương , vừa thêm mến mộ tác giả Lục Bình . Tôi còn một bà chị ở quê , cú này chắc tôi...gả cho anh luôn để tỏ lòng mến một một hồn quê trong thơ anh.

3 nhận xét :

  1. Anh à, Kha đọc bài bình của anh từ đầu đã bật cười rồi, bởi vì cái giọng điệu quá hài hước. Tính anh nghịch lắm đó, nhưng rất dễ thương làm Kha cũng tò mò... làm sao để biết mặt anh đây ta? Bài thơ chân chất, và qua bài bình luận của anh, Kha cảm thấy yêu thích bài thơ như anh vậy.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Bài thơ này chạm váo nỗi nhớ quê nhà của những người xa quê. Sáng nhất trong bài có lẽ là 2 câu :
      ...Về lại quê hương là về bình minh !
      Sáng lại trái tim tội tình nông nổi ...
      Nó níu kéo người đọc lại với bài thơ.
      * Blog lão là những gì ngoài cảm hứng nhất thời , còn muốn mang đến nụ cười thư giãn thật sự cho người đọc. Hy vọng qua những bài trong blog này em sẽ đọc và nhận lại được nụ cười hay ít nhất là sự chia sẻ nào đó.
      * Còn em tò mò muốn biết mặt lão thì dễ ợt - Cứ phóng to cái hình trên Avatar thì lão....đẹp trai lộ ra mồn một ! hehe
      Chúc em vui .

      Xóa
    2. Đọc lại hai câu thơ trên, Kha đồng ý luôn với nhận xét của anh. Kha thấy, những bài bình luận trên Blog của anh thật hay và sâu sắc. Còn Kha thì dở lắm, khi đọc thơ chỉ biết cảm nhận là bài đó hay thôi, chứ Kha không biết phải bình luận bài thơ như thế nào....mà có bình luận thì Kha chỉ nghịch ngợm chọc ghẹo người ta, nên cũng sợ bị chửi anh ạ........hi hi....
      Ư.... mà cái hình avatar không phải là lão đâu, Kha không chịu nha...... Kha sẽ tìm cách biết mặt lão cho coi.

      Xóa

:) :( :)) :(( =))

Lên Trên! Xuống Dưới!