Thứ Ba, 15 tháng 1, 2013

QUÊ HƯƠNG


Quê hương mình nơi con sinh ra
Dải đất hẹp bốn mùa nắng gió
Hương bưởi mùa thu hương cau mùa hạ
Vẫn ngọt ngào trong những điệu dân ca...

Quê hương mình khói lửa đã đi qua
Mảnh đất bao năm bom cày đạn xới
Chiến tranh qua rồi thiên tai ập tới
Cơ cực hoài thương lắm! Vĩnh Linh ơi!

Đã xa rồi, đói khổ cảnh quê tôi
Cha nằm xuống móng tay còn đọng đất
Mẹ thầm ước bữa cơm no trước ngày mất
Em gái mồ côi manh áo rách đến trường…

Mẹ bảo mình nghèo đừng mơ ước viễn vông
Trăng trên cao mần răng mà hái được
Nay quê tôi làm nên điều mơ ước
Đang từng giờ cùng đất nước hồi sinh...

Mái ngói đỏ tươi thay tranh rạ quê nghèo
Bạt ngàn cao su đang mùa cho nhựa sống
Tiếng máy reo vui trên đồi gió lộng
Nắng tươi hồng giữa đất mẹ sinh sôi...

Về thăm quê trong dạ cứ bồi hồi
Vần thơ vụng thay cho lời muốn nói
Muốn ôm hôn những bàn tay vun xới
Chan chứa trong lòng hai tiếng quê hương…

                     (Bài thơ của tác giả  Ngựa mỏi chân rồi)
    Bài thơ đọc rồi lai muốn đọc thêm lần nữa , vì " - Chan chứa trong lòng hai tiếng quê hương" như lời gửi gắm cuối bài của tác giả. 
   Vĩnh linh - Mảnh đất nham nhở dọc ngang bom cày , đạn xới , Mảnh đất tuyến đầu chống Mỹ của cả nước năm nào. Đây chính là chiến trường khốc liệt nhất của cuộc chiến tranh . Nơi đầu tiên bị B52 rải thảm ... Năm 1966 -  1967, để bảo đảm tính mạng của nhân dân trong cuộc chiến tranh phá hoại của Mỹ , trung ương Đảng đã tiến hành cho di dời người dân Vĩnh linh ra 2 tỉnh Nghệ an và Thanh hóa - gọi là K8 - K10. Người dân Vĩnh linh - Mà chủ yếu người già và trẻ em - Mặc dù chồng chất khó khăn đã hòa nhịp và được sự đùm bọc của cả nước . Nơi đất khách quê người, người Vĩnh linh đã vượt qua khó khăn thủ thách dể dần dần ổn đinh cuôc sống mới. Những người ở lại mảnh đất quê hương, vẫn vừa sản xuất vừa chiến đấu ngoan cường với giặc Mỹ. Địa đạo Vĩnh Mốc như là tiếng nói đanh thép của người dân Vĩnh linh trước đạn bom kẻ thù  quyết bảo vệ quê hương đất nước ! . Mảnh đất này Thấm máu xương của những tuổi hai mươi bao chàng trai , cô gái trên khắp mọi miền của đất nước....
   Mảnh đất Vĩnh linh, " dải đất hẹp bốn mùa nắng gió.." mà có lần tác giả ví nó " cong như đòn gánh Mẹ" .Đó là hình ảnh của sự tảo tần cơ cực . Cơ cực , đau thương , mất mát đã làm nên con người Vĩnh linh kiên cường. Câu thơ : " Mẹ thầm ước bữa cơm no trước ngày mất .." " Trăng trên cao mần răng mà hái được.." là thật hoàn toàn. Thật như tiếng nấc của bao nhiêu số phận , con người...
  Sau hiệp định Pari, người dân Vĩnh linh hồi hương . Quê hương hoang tàn, đến bờ ruộng cũng bị băm nát chứ đừng nói đến nhà của, ruộng vườn.  Lúa nhạt tình khóc trắng cạn đồng khô... .Không phải " em bé mồ côi áo rách đến trường" mà hầu hết như vậy! Chiến tranh , nỗi khó khăn nhọc nhằn đã tước đoạt nhiều ước ao đơn giản nhất...Người Vĩnh linh xây dưng lai quê hương từ con số 0 , từ nhiều vết thương loang lổ trên mình. Không hề có một công trình thủy lơi nào còn nguyên vẹn trên một bãi chiến trường... Khó khăn chồng chất khó khăn...mới thấy hết bàn tay diệu kỳ và ý chí của người Vĩnh linh.
  Khổ thơ viết về mái ngói, tiếng máy reo vui như là tiếng hát ca, vút cao ca ngơi quê hương hồi sinh của tác giả.  Mong cho chân cứng đá mềm , hãy kiên cường vững bước tiến lên như một thời đạn bom Vĩnh linh  ơi , làm cho quê hương đầy ắp tiếng cười , ấm áp như giọng ngâm thơ của nữ nghệ sĩ Châu Loan - nguời con gái đất Vĩnh linh - trong bài Mẹ Suốt......Và vần thơ vụng thay cho lời muốn nói của tác giả cũng là lời của mọi người dành cho quê hương Vĩnh linh đất thép kiên cường nói riêng và Quảng Trị nói chung.
  " Đò xuôi Thạch Hãn ơi chèo nhẹ
Đáy sông còn đó bạn tôi nằm
    Có tuổi hai mươi thành sóng nước
Vỗ yên bờ mãi mãi...ngàn năm !."
   Thơ Lê Bá Dương 
 Phải có một tấm lòng , phải có một tình yêu tha thiết quê hương , tác giả mới viết được những câu thơ về quê hương mình hay đến vậy. Nếu tác gỉa yêu quê hương , con người vĩnh linh , thì cho tôi xin  được yêu..Mèo Ngựa gì của mảnh đất này cũng được.

2 nhận xét :

  1. Thơ hay, người bình cũng rất sắc sảo và tình cảm!
    Thế người bình đã yêu được... Mèo Ngựa gì chưa?

    Trả lờiXóa
  2. Quê hương dù nghèo khó nhưng vẫn mãi là nơi yêu thương ngọt ngào trong lòng chúng ta phải không anh? Thật vui và hạnh phúc khi được đọc những vần thơ và lời bình rất chân tình! Cám ơn tình cảm của Lão dành cho quê hương Quảng trị của em!
    Chúc lão luôn vui và hạnh phúc! http://4.bp.blogspot.com/-D6ir6KDrgAg/TexAYudBo1I/AAAAAAAAAsI/xBU2SlFwvt0/s1600/YellowFaceTwo017.gif

    Trả lờiXóa

:) :( :)) :(( =))

Lên Trên! Xuống Dưới!