Thứ Năm, 8 tháng 6, 2017

TRỞ VỀ QUÊ NHÀ


VỀ QUÊ…
Vẫn biết quê nhà là chốn bình yên…
Ruột rà muối dưa tháng năm tuổi nhỏ
Hàng dương đu đưa cỏ mềm cánh lụa
Sương - nắng đắng chua tất tả đôi mùa…
Ta rủ nhau về quê hương thân yêu…
Em đưa anh tìm chiều xa cát trắng !
Cổ mộ chốn này cò bay thẳng cánh…
Giờ ôm máu xương hiu quạnh quanh mình
Về lại quê hương là về bình minh !
Sáng lại trái tim tội tình nông nổi
Phiến lá trên môi vô tình nóng hổi
Ngực đầy không gian gió thổi quê nhà !
Về lại quê hương là về mùa xuân.
Gia đình, tình yêu, bạn bè…thuở đó !
Tìm về chốn xưa bờ đê, lối cỏ…
Một thời con tim rực đỏ tâm hồn !
Văn Sô .
Tôi vốn không thich thơ của những người đàn ông , chỉ thích và khoái thơ của phụ nữ và thích luôn họ cho...tiện. Bài thơ trên là một ngoại lệ. Mon men vào trang Lục Binh xem Saigon offlines  qua ảnh để mơ đến một người đẹp , ai dè đụng ngay bài thơ này , quên cả xem hình các người đẹp trong offlines *.
Bài thơ mềm mại , có nhạc điệu và gợi nhớ quê nhà khôn xiết. Nhiều câu từ như một sự tuôn chảy ngược về ký ức tuổi thơ. Chỉ là " Sương - nắng đắng chua tất tả đôi mùa" nhưng lại dội về những tháng năm cơ hàn thuở nhỏ thật khó quên. Là vết chân lấm lem lội bùn trong giá rét đến đói lả , là tiếng ve râm ran trưa hè oi ả vác cây đi chọc...
Về lại quê hương là về lại bình minh
Sáng lại trái tim tội tình nông nỗi...
Trái tim của nguời xa quê - trái tim tội tình nông nỗi! Vì sao? Vì dù có bay đi phương trời Âu Mỹ nào , quê hương vẫn là chốn bình minh của cuộc đời. Nơi ấy bình yên nhất trong suốt cuộc đời của ta . Trở lại quê nhà là trở về nơi tuổi thơ ngọt lịm mía lau và thơm nồng gạo mới ... Nơi ấy khi ta bước chân rời xa quê với những lời thầm ước , tự hứa hẹn với lòng sẽ quay về dựng xây quê hương mình tốt đẹp. Theo thời gian, lời nguyện cầu ấy vẫn mơ nhiều hơn thực , vẫn âm thầm trong ta nhưng xa vời tầm với và chính những bước chân trở lại quê nhà cảm thấy " tội tình nông nỗi " chăng? Đây chính là mạch nguồn tâm thức của những người xa quê luôn hướng tâm về cội nguồn, muốn chung tay xây dựng quê hương nhưng vẫn mơ nhiều hơn thực...
 Dù quê mẹ nghèo áo vá , mùi đồng sâu tất tả đôi mùa mưa nắng , khi đói khi no , khi giáp hạt , khi bão lũ... ta lại càng thêm nhớ, càng thêm thương .
Là quê hương , là những con đường đầy nắng và gió , ở đó nơi nào ta cũng tràn đầy cảm xúc khi bắt gặp những dấu chân tuổi thơ một thời chập chững theo mẹ đến trường , ngồi chờ tấm bánh mỗi khi tan chợ...
Về lại quê hương là về mùa xuân
Gia đình,tình yêu , bạn bè...thưở đó
Một thời con tim rưc đỏ tâm hồn .
Anh đi đâu làm gì dù giàu hay nghèo, sang hay hèn và cả những khi lầm lỗi , khi trở về quê nhà , quê hương vẫn mở rộng vòng tay ôm anh vào lòng đầy bao dung, rộng lượng như lòng mẹ . Có nhiều nơi để ta đi và đến nhưng duy nhất chỉ có một chốn để về! Đó chính là quê hương nơi bình yên , nơi mãi là mùa xuân trong đời .Thât là thích, khi được hít thở " ngực đầy không gian gió thổi quê nhà" , được nhìn thấy những nụ cười vô tư rạng rỡ , đươc cười vui với thứ tình cảm chân chất quê mùa . Xa quê , bây giờ tóc bạc da mồi, vẫn mênh mang bồi hồi nhớ về một thưở .
 Và trở lại quê nhà không khỏi bùi ngùi , lặng lẽ trước cảnh " Cổ mộ chốn này cò bay thẳng cánh/ Giờ ôm màu xương hưu quanh quanh mình." trong sự hun hút xót xa. mất mát mà không lấy gì bù đắp được. Bia mộ cứ nối dài ra với người thân mà cò bay thẳng cánh!? Cánh cò bay đi nhưng lòng người thì mãi dập dờn. - " Cổ mộ trắng đồng cò bay thẳng cánh " không phải là câu thơ mà là tiếng nấc nghẹn của người xa xứ về thăm quê. Quê ơi  bia mộ này là của mẹ của cha ta?

 Còn mẹ còn lối đi về
Mất mẹ cả lối về quê cũng mờ. !
  Bài thơ chân chất trên vừa gợi nhiều nỗi nhớ da diết về quê hương , vừa thêm mến mộ tác giả Lục Bình ( Nguyễn văn Sô) . Tôi còn một bà chị ở quê , cú này chắc tôi...gả cho tác giả luôn để tỏ lòng mến một một hồn quê trong thơ anh.

 * Offlines có nghĩa là gặp mặt , sum họp những người bạn trên mạng với nhau theo thể thức góp gạo thổi cơm chung vài lần một năm, nhiều nơi vẫn duy trì.

6 nhận xét :

  1. Chúc mừng tác giả quay trở lại Blog!
    Chắc vì xa quê nên nhân gặp "Trở về quê nhà", người viết đã cho mình một ngoại lệ để thích và bình. Nương theo những vần thơ, người bình đã trải những nỗi niềm của người xa quê với quê hương...xa khuất. Mong người bình và tác giả AN LÀNH!

    Trả lờiXóa
  2. Bác Vũ nhận xét đúng quá. Xa quê đọc những vần thơ này thật thấm thía . Nhất là giờ về lại quê nhà , cha mẹ người thân chỉ còn..." Cổ mộ chốn này cò bay thẳng cánh " thì không khỏi bùi ngùi .
    Trong bài thơ , tác giả có viết là : " Sáng lại trái tim tội tình nông nỗi" em cho đó chính là tâm trang chung của số đông người xa quê khi trở về . Khi bước chân rời xa quê hương, thường hẹn ngày trở về và có dịp , có điều kiện thì chung tay xây dựng quê hương mình. Nhưng rồi cuộc đời đưa đẩy , lực bất tòng tâm , vẫn nhiều lần mơ mà chưa một lần thực . Chính vì tâm trạng đó , tác giả đã viết nên câu thơ mà trái tim vừa tội tình , vừa nông nỗi nặng lòng này chăng? Em cho rằng đây là 1 trong những câu hay nhất bài vì sự ẩn chứa lời nguyện cầu về quê hương nhưng chưa hiện thực được. Nhưng vì sao em không nói rõ trong bài? Một phần ngữ nghĩa chưa chắc chắn lắm , một phần là em viết gì cũng sợ dài quá làm mất thời gian người đọc . Vả lại , ngần ấy là thấy mình cũng hết cả chữ rùi.
    Hồi mới tập tọe blog Yahoo , em có viết bài cảm nhận của mình khi bắt gặp bài thơ " Chồng chị chồng em " của ĐTLL. Một bạn nhận xét rằng , đại ý là Nhà phê bình cũng là nhà giáo Vũ Nho ( Lúc bấy giờ em mới biết về bác)đã có bình bài này và cũng như Lão Tân , xem chữ " Nhận " trong câu thơ cuối có sức hút và sức nặng của cả bài là hay nhất.
    Blog bác em từng tìm đoc bài này nhưng nó nhiều bài quá, tìm không ra. Nếu được, bác cho em xin đường link để đọc vì từ đó dến nay em vẫn muốn tìm đọc.

    Trả lờiXóa
  3. Cám ơn bạn đã nhắc bài bình Chồng chị chồng em. Tôi sẽ chuyển vào đây để bạn tiện xem.

    Trả lờiXóa

  4. Cái giần vục phải cái sang
    Xui cho hai đứa nhỡ nhàng gặp nhau
    Đây không phải là cuộc gặp gỡ với lời ướm hỏi, rụt rè ý tứ:
    Đêm trăng thanh anh mới hỏi nàng
    Tre non đủ lá đan sàng được chăng
    Họ đã thành” giần”thành”sang” cả rồi, nhưng không được như nguyện, họ thành giang dở. Sự vục của cái giần vào cái sang, như cuộc va đập của hai cuộc đời nhỡ nhàng, và sự kì diệu đã xảy ra:
    Bỗng dưng mọc một mặt trời trong nhau
    Thế là sự ngần ngại, mặc cảm, sự hoài nghi bám rễ vào trong tiềm thức được tháo gỡ, được cởi bỏ. Người đàn bà đến với tình yêu mới, với đời sống mới, với hạnh phúc và trách nhiệm mới:
    Ngỡ ngàng nặng cả đôi vai
    Những cao như núi, những dài như song
    Dẫu rằng ruộng rạ thừa(lúa đã gặt bông)dẫu rằng vườn cải bỏ(cải đã chặt ngồng muối dưa)nhưng vẫn là được và vẫn cứ ngỡ ngàng, vẫn cứ lớn lao…Nỗi niềm của chị thật đáng cảm thong trân trọng biết bao.
    Dù rằng tình yêu bất ngờ, tình cờ sét đánh, nhưng đến được hôn nhân vẫn là cái”phận”nhiều hơn cái duyên, cái phận đi trước cái duyên(Cái phận trước, cái duyên sau) vẫn chỉ là một bước khởi đầu chưa”tính được dài lâu”mặc dù trước đó cũng đã từng nghĩ suy, tính toán:
    Gần được ấm, xa được êm
    Biết thì ruộng hóa cũng nên mùa màng
    Có vẻ như người đàn bà này lấy chồng theo lối cổ, lấy theo”phận”, lấy vì sự phải duyên”, lấy như một sự chắp nối cũ càng. Nhưng đừng nghĩ đây là một thái độ buông xuôi” cho qua lần thì thôi”, cũng không phải là sự”cố đấm ăn xôi”. Tính chất hiện đại, mới mẻ là ở chỗ chị chủ động, dám chấp nhận mọi hoàn cảnh để vun đắp cho hạnh phúc của mình. Dù câu kết có mang nét ngang tang, thản nhiên pha chút bất cần(đối chọi với người vợ trước)
    Chị thản nhiên mối tình đầu
    Thản nhiên em nhận bã trầu về têm
    Nhưng tứ thơ vẫn gợi một sự đồng cảmlớn lao. Đặc biệt là chữ “nhận” đầy trách nhiệm, đầy sự bao dung và vị tha, đầy lòng tự trọng…Nếu chỉ thay bằng chữ”nhặt” chẳng hạn thì tình thơ đã khác xa rồi.
    Nhà thơ Phạm Tiến Duật đã rất có lí khi anh coi”Chồng chị chồng em”của Đoàn Thị Lam Luyến(giải nhì trong cuộc thi)là bài thơ hay nhất ở xứ ta viết về đề tài này”(Giải thưởng thơ hai tám cộng một. Báo văn nghệ số 10 tháng 3 năm 1991.
    Hà Nội tháng bảy
    Tháng Mười Một 1994





    Trả lờiXóa
  5. Nhà mạng không chấp nhận bài bình dài hơn 4000 chữ. Anh có thể gửi địa chỉ vào hộp thư của tôi, tôi gửi cả bài lại. Chúc vui!
    vunho121@gmail.com

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Xin cảm ơn Bác . Em nhận được nguyên bài rùi.

      Xóa

:) :( :)) :(( =))

Lên Trên! Xuống Dưới!