Chủ Nhật, 27 tháng 12, 2020

 TRANG THƠ TUYỂN CHỌN 

**************
Về nhà?. Tôi lại về quê
Quê nhà muôn thuở là quê của nhà
Bỗng nghe tiếng khóc oa oa
Tôi lọt lòng mẹ bước ra cõi người (Lê Minh Quốc)
**************
Phường em có hội đánh cầu .
Lông còn thưa thớt, toàn đâu ngưòi già .
Em thích nên cũng đi la .
Cà xách chiếc vợt mượt mà xinh xinh .
Dù nhỏ em đã có kinh .
Nghiệm trong thi đấu độ trình cũng cao .
Khi chơi em phải dùng bao .
Nhiêu là kinh nghiệm đánh vào đối phương .
Đã chơi em rất là cương .
Quyết không thua trận tim đường rút ngang .
Em thích chơi chị có mang .
Theo cây vợt xịn là hàng xách tay .
Chị đánh rất chi là bay .
Bướm em sung sướng vỗ tay hết minh .
Anh nào mà có đầy tinh .
Thần tập thể dục chúng mình cùng chơi.(hết)
************
Trong gặp gỡ đã có mầm ly biệt;
Những vườn xưa, nay đoạn tuyệt dấu hài;
Gấp đi em, anh rất sợ ngày mai;
Đời trôi chảy, lòng ta không vĩnh viễn.
....,
Xuân Diệu
TẶNG NGƯỜI BẠN VIỆT XA XỨ
Đêm trắng lạnh có một người không ngủ
Nhớ quê hương mà chẳng thể trở về
Ngoài cửa sổ cây bạch dương biết thế
Trổ lên trời lặng lẽ đóa trăng quê.
Trần đăng Khoa
Lưng cha cong tựa lưỡi liềm
Mồ hôi trộn cả nỗi niềm nhà nông
Tâm An
Đã đi cuối đất cùng trời
Mà đến cuối đời ai cũng mong quê !
Sống là gửi thác là về
Nắm xương khô , giữa tình quê mặn nồng .
( Ko rõ tác giả)
Cái cò... sung chát, đào chua
Câu ca Mẹ hát gió đưa về trời...
Mẹ ru cái lẽ ở đời
Sữa nuôi phần xác hát nuôi phần hồn..."
Nguyễn Duy
Ta ra đi mười năm xa vòng tay của mẹ
Sống tự do như một cánh chim bằng
Ta làm thơ cho đời và biết bao nhiêu người con gái
Có bao giờ thơ cho mẹ ta không?
Những bài thơ chất ngập cả tâm hồn
Đau khổ – chia lìa – buồn vui – hạnh phúc
Có những bàn chân đã giẫm xuống trái tim ta độc ác
Mà ta vẫn cứ đêm về thao thức làm thơ
Ta quên mất thềm xưa dáng mẹ ngồi chờ
Giọt nước mắt già nua không ứa nổi
Ta mê mải trên bàn chân rong ruổi
Mắt mẹ già thầm lặng dõi sau lưng
Mẹ - Đỗ Trung Quân.
Chiều tàn nắng triền đê
Nghé non gùi nách mẹ
Lon ton những đứa trẻ
Tung tăng chạy thả diều.
Về quê thấy thương yêu
Về quê thêm bình dị
Về quê tìm tri kỉ
Ấm lòng người ra đi.
lÊ ĐẶNG.
Con xa rồi mẹ thức với mông mênh
Quờ cánh tay thấy giường chiếu rộng
V.TRONG
Xa nhau, gió ít, lạnh nhiều
Lửa khuya tàn chậm mưa chiều đổ nhanh
Bóng đơn đi giữa Kinh thành
Nhìn duyên thiên hạ, nghe tình người ta
Trần Huyền Trân.
  • THIÊN THẦN
    Em mười chín tuổi ngàn năm trước
    Sao đến bây giờ mới hai mươi…
    Ngàn sau gặp lại em hai mốt
    Môi, ngực, vòng eo vẫn thiên thần
    Ng.T.Tạo
  • Mẹ tôi như nhánh mạ gầy / Hóa thân làm bát cơm đầy nuôi tôi”.
Thích
Bình luận
  • Thích

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét

Lên Trên! Xuống Dưới!